HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 741

làm cũng thật tốt, đã đem thu tập đầy đủ tư liệu đưa tới, cho ông định đoạt,
vậy cũng cho là đối với bác hai của mình không có ý tứ muốn xuống tay.

Ngu Thái Hàm vốn cũng có ngấm ngầm cảnh cáo Ngu Đồng một chút, ai

ngờ người này, chó cùng đứt giậu, lại đi bắt cóc Tống Tiêu để ép Ngu
Đường giao ra tài liệu lần ấy.

Sự thực thì mọi chuyện không phải thế nhưng Ngu Đường chỉ đem câu

chuyện kia kể ra một nửa, còn về vế đằng sau kia chính là mọi người tự
nghĩ thế. Đối với tư liệu kia mà nói thì tư liệu ấy không thực sự quan trọng,
mua chuộc đạo tặc, bắt cóc người bạn tốt nhất của cậu để ép cậu giao ra
một ít tài liệu đó quả thật là rất hợp lý, hợp tình rồi.

"Nếu bác hai bên đó vô tình thì cũng không thể trách con bên này vô

nghĩa." Ngu Đường đưa tay qua sô pha, Độc Cô Ám liền đưa qua một tập
tài liệu đã được đóng dấu. Ngu Đường cũng không thèm nhìn tới, trực tiếp
đưa cho cảnh sát bên kia.

Ngu Thái Hàm bên kia đang nổi nóng cũng chẳng thèm đưa tay ngăn

cản.

Bên kia, bác ba cũng đang kéo kéo tay Ngu Đường, những người khác

của Ngu gia cũng tỏ vẻ có chút bất mãn, bên bến tàu kia có một chút hàng
buôn lậu, âu cũng là chuyện làm ăn, Ngu gia ở đây cũng có vài người tham
gia, việc này mà điều tra ra, đối với Ngu gia cũng là bất lợi.

Ngu Đường nhìn qua bác ba một cái, từ trong túi áo lấy ra một tờ giấy

đưa cho ông ta, "Kỳ thật, đây cũng chẳng phải là việc gì to tát, thứ bác hai
có lẽ thực sự muốn ở chỗ của con chính là cái này."

Bác ba cũng không rõ đó là thứ gì, nhanh chóng mở tờ giấy ra, xem thật

kỹ càng, tay cầm run run, hô hấp cũng có chút gấp gáp hẳn lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.