HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 830

Nhìn nhìn Ngu Đường một lúc, không dám nhiều lời, chỉ có thể lẳng lặng
ra ngoài hỏi ý kiến ông chủ.

Ông chủ nghe được tình hình, thuận tay lấy từ phòng bên kia một đĩa

lưỡi vịt xào tương đưa qua cho phòng Ngu Đường bảo phục vụ đem qua.

Người phục vụ vẻ mặt khiếp sợ mà mở to hai mắt nhìn.

"Cậu nhìn xem, bảng hiệu của chúng ta cái gì cơ chứ?" ông chủ vỗ vỗ

vai cậu phục vụ, chỉ chỉ ra bảng hiệu bên ngoài.

"Là Đại Ngư lẩu a." cậu phục vụ không rõ lý do mà nói.

"Thế không phải là xong rồi sao?" ông chủ chỉ chỉ tay vào căn phòng

phía sau, "Vị đó, chính là người đang chèo lái cả tập đoàn Đại Ngư."

Tống Tiêu cảm thấy vô cùng mỹ mãn mà ăn đĩa lưỡi vịt, Độc Cô Ám

ngồi ngay bên cạnh, cũng vô cùng hăng hái mà xúc đồ ăn.

Trong một ngày đông rét lạnh như vầy, đun một nồi nước dùng lẩu cay,

đem thịt dê, thịt bò thái mỏng, lòng bò và bò viên dùng vào nồi nước đang
sôi sùng sục, rồi vớt ra, chấm một ít tương, ăn vào một miếng, hương cay
nồng lưu lại trên đầu lưỡi, thật ngon quá đi à...

Ba người đang ăn rất vui vẻ, bỗng nhiên, phòng cách vách lại có tiếng ồn

ào.

"Rõ ràng buổi sáng tôi đã đặt trước mười hai bàn, bây giờ lại thiếu mất

một bàn, cậu bảo bọn tôi ăn cái gì bây giờ?" Giọng một nam nhân tỏ vẻ vô
cùng tức giận.

"Tôi tận mắt nhìn thấy bọ họ có đem qua cho phòng cách vách một suất."

Có một cô gái giọng châm chọc nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.