HOÀNG TỬ BÉ - Trang 14

Vậy là tôi nhìn cái sự hiển hiện đó với hai con mắt tròn xoe vì kinh ngạc.
Xin nhớ là lúc ấy tôi đang ở cách mọi chỗ có người hàng ngàn dặm. Thế
mà cậu bé của tôi trông chẳng giống như bị lạc đường, chẳng hề mệt lả,
chẳng hề đói, chẳng hề khát nước hay sợ hãi gì cả. Cậu ta chẳng có vẻ gì
của một cậu bé lạc giữa sa mạc, cách nơi có người cả ngàn dặm. Tới khi
mở được miệng, tôi hỏi em:

– Nhưng ... em làm cái gì ở đây?

Thế là em lặp lại câu nói lúc nãy, thật nhẹ nhàng, như là một điều rất quan
trọng:

– Nếu ông vui lòng ... xin vẽ hộ tôi một con cừu ...

Khi mà sự bí ẩn quá lớn, người ta không dám không vâng lời. Dù điều này
thật là vô lý khi tôi đang ở cách xa nơi người ở cả ngàn dặm và đang bị
nguy đến tính mạng, tôi rút trong túi ra một cây bút và một mảnh giấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.