HOÀNG TỬ BÉ - Trang 68

Ngày hôm sau, ông hoàng nhỏ trở lại.

– Tốt hơn là nên đến đúng giờ như hôm trước, cáo nói. Nếu cậu đến,
chẳng hạn như lúc bốn giờ chiều, thì từ ba giờ, mình đã cảm thấy hạnh
phúc. Thời khắc càng trôi, mình lại càng hạnh phúc. Đến bốn giờ thì
mình phát cuồng lên và lo lắng; và mình sẽ hiểu cái giá của hạnh
phúc! Nhưng nếu cậu đến bất cứ lúc nào, mình không biết lúc nào thì
nên trang phục cho cõi lòng mình... Phải có nghi thức chứ.
– Nghi thức là cái gì? ông hoàng nhỏ hỏi.
– Đó cũng là cái bị quên lâu quá rồi, cáo nói. Đó cũng là cái gì làm
cho một ngày trở nên khác những ngày khác, một giờ trở nên khác
những giờ khác. Có một nghi thức, chẳng hạn của bọn thợ săn của tớ.
Mỗi thứ năm, họ khiêu vũ với các cô gái trong làng. Thế thì thứ năm
là một ngày kỳ diệu! Hôm ấy tớ có thể rong chơi đến tận vườn nho.
Nếu bọn thợ săn mà khiêu vũ bất cứ ngày nào, thì ngày nào cũng như
ngày nào, tớ sẽ chẳng có ngày nào được nghỉ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.