HOÀNG TỬ BÉ - Trang 73

Em không lường được hiểm nguy, tôi nghĩ thầm. Em không hề đói hay
khát. Một chút mặt trời cũng đủ cho em rồi.
Nhưng em nhìn tôi và trả lời điều tôi vừa nghĩ:

– Tôi cũng đang khát... ta đi tìm một cái giếng đi ...

Tôi phác một cử chỉ mệt mỏi: thật là phi lý khi đi tìm một cái giếng, một
cách hú hoạ, ở trong sa mạc mênh mông. Tuy thế, chúng tôi vẫn bước đi.
Khi chúng tôi bước đi, im lặng, giờ này qua giờ khác, màn đêm buông
xuống và các vì sao bắt đầu toả sáng. Tôi nhìn mọi vật như trong cơn mê,
đầu nóng bừng vì khát. Những lời ông hoàng bé nhỏ nói nhảy múa trong trí
nhớ tôi.

– Em, em cũng khát hay sao? Tôi hỏi em.

Nhưng em không trả lời câu tôi hỏi. Em chỉ nói giản dị:

– Nước cũng có thể tốt lành cho trái tim...

Tôi không hiểu câu em đáp nhưng tôi im lặng ... tôi biết là không nên hỏi
em.
Em thấy mệt. Em ngồi xuống. Tôi ngồi xuống cạnh em. Và sau một lát im
lặng, em lại nói:

– Các ngôi sao đẹp, là do ở đó có một bông hoa mà người ta không
nhìn thấy...

Tôi đáp lại "Đúng thế" và tôi nhìn, không nói, những gợn sóng của cát dưới
ánh trăng.

– Sa mạc thật đẹp, em nói thêm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.