HOÀNG TỬ CASPIAN - Trang 102

đầy nhạc tính trong lúc nó tiến đến gần hơn. Bây giờ thì không có gì phải
nghi ngờ nữa, cây cối đã bắt đầu chuyển động, - tỏa đi, xoay tròn, xen vào
nhau như trong một điệu vũ phức tạp. (” Và mình cho là, - Lucy thầm nghĩ
- khi cây cối nhảy múa thì nhất định là một điệu múa dân gian rồi.” ) Bây
giờ thì Lucy đã gần như lần vào giữa đám vũ công.

Ở cái liếc mắt đầu tiên, cái cây đầu tiên nó thấy không phải là một cây

rừng mà là một người khổng lồ với bộ râu lờm xờm và những nùi tóc rậm.
Lucy không sợ, nó đã chứng kiến những chuyện như vậy. Nhưng liếc cái
thứ hai thì người khổng lồ ấy lại chỉ là một cái cây, đầu ông ta vẫn chuyển
động. Tất nhiên là bạn không thể thấy rõ ông ta đang đi bằng chân hay
bằng rễ bởi vì khi cây cối di động, chúng đâu có bước đi như ta đi trên mặt
đất mà nó lội trong đất như thể ta đạp nước vậy. Mọi chuyện tương tự cũng
xảy ra với mỗi cái cây mà nó nhìn đến. Lúc này trông chúng như những
người đàn ông và đàn bà khổng lồ vừa dễ thương, vừa thân thiện, một loại
nửa người, nửa cây, như trong một phép thuận tốt lành người ta biến cây
thành người, nhưng chỉ nhãng đi một tí rồi nhìn lại bạn thấy tất cả những
người ấy biến thành cây. Khi là cây, chúng giống người kì lạ, và khi là
người khoác lên mình cành lá ngụy trang và suốt trong thời gian đó vang
lên một âm thanh vui vẻ, trong lành, xào xạc, du dương, hớn hở.

- Cây cối gần như đã thức dậy, nhưng chưa tỉnh hẳn. – Lucy nói. Nó

biết rằng nó hoàn toàn tỉnh táo, tỉnh hơn bất cứ ai nữa là khác.

Nó bước đi hồn nhiên, vô tư giữa rừng cây, với những bước đi như

nhảy múa, chốc chốc lại nhảy sang một bên để tránh không xô phải những
đôi bạn nhảy to lớn. Nhưng nó chỉ dành một nửa sự quan tâm cho cây cối,
nó muốn đi qua chúng để đến với thứ khác, giọng nói thân thương vọng ra
từ sau những hàng cây.

Chẳng bao lâu sau nó đã vượt ra khỏi rừng cây (nửa băn khoăn, nửa

nghi hoặc không biết là mình đã dùng cả hai tay để gạt cành cây sang hai
bên hay là đã bắt tay những vũ công to lớn tạo thành một vòng rộng đang
cúi xuống để chạm vào người mình) bởi vì cây cối móc thành một vòng
rộng quanh một khu vực trung tâm trống trải. Lucy bước ra khỏi một vùng
lẫn lộn, chuyển hóa giữa ánh sáng dễ chịu với những cái bóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.