HOÀNG TỬ CASPIAN - Trang 31

nó quay mũi lại bơi dọc theo con kênh về phía bọn trẻ. Có hai người ngồi
trên thuyền, một người cầm chèo, người còn lại ngồi phía đuôi thuyền giữ
một bọc gì đó đang vặn vẹo và chuyển động tựa hồ đó là một vật sống. Cả
hai người đều có vẻ là quân nhân, đầu đội mũ sắt, mình mặc áo giáp loại
nhẹ. Khuôn mặt họ cạo nhẵn nhụi và có vẻ khắc nghiệt. Bọn trẻ rút lui vào
trong một lùm cây quan sát mà không nhúc nhích một ngón tay.

- Đây, làm đi! – Người lính ngồi ở đuôi thuyền nói khi con thuyền bơi

đến vị trí đối diện với chỗ bọn trẻ nấp.

- Thưa hạ sĩ, buộc đá vào chân nó được không ạ? – Người kia nói, thôi

không chèo thuyền nữa.

- Hừm! – Viên hạ sĩ gầm gừ. – Không cần phải làm thế, mà chúng ta

cũng không mang đồ theo. Nó sẽ chìm xuống mà không cần buộc đá chừng
nào chúng ta siết dây thừng thật chặt.

Nói xong hắn nhấc cái bọc lên. Bây giờ thì Peter có thể thấy vật trong

bao còn sống và trên thực tế là một chú lùn bị trói cả chân lẫn tay nhưng
vẫn giãy giụa điên cuồng. Ngay sau đó nó nghe roạt một cái ngay sát mang
tai và trong chớp mắt người lính bỏ hai tay xuống, ném chú lùn xuống lòng
thuyền, rồi nhảy vội xuống nước. Hắn loạng choạng chạy lên bờ bên kia và
Peter biết rằng mũi tên của Susan đã bắn trúng mũ hắn. Peter quay lại nhìn
thấy mặt em gái tái đi, nhưng nó đã lắp mũi tên thứ hai vào cây cung. Mũi
tên này không cần phải dùng đến. Ngay khi thấy đồng đội của mình đã bị
ngã, tên lính còn lại kêu lên một tiếng thất thanh rồi cũng nhảy ra khỏi
thuyền lóp ngóp bơi vào bờ (nước rõ ràng cũng chỉ sâu cỡ hai mét) và biến
mất trong rừng cây trên đất liền.

- Nhanh lên! Trước khi nó trôi đi! – Peter hét lên. Nó và Susan vẫn để

nguyên quần áo, lao xuống nước; trước khi nước dâng đến vai, tay hai đứa
đã với lên bên mạn thuyền. Trong vòng vài giây, chúng đẩy con thuyền vào
bờ, kéo chú lùn ra ngoài và Edmund bận rộn cắt dây trói bằng con dao bỏ
túi. (Thanh gươm của Peter sắc hơn nhưng gươm không phải loại dụng cụ
thuận tiện dùng cho loại công việc này bởi vì bạn không thể nắm vào chỗ
nào thấp hơn chuôi gươm). Cuối cùng khi chú lùn đã được cởi trói, chú
ngồi dậy xoa chân xoa tay rồi kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.