HOÀNG TỬ CASPIAN - Trang 82

chữa lành vết thương cho tôi, đãi tôi một bữa sáng và dạy cho tôi một bài
học.

Bọn trẻ đều nói mọi chuyện không có gì phải ầm ĩ và nói qua chuyện

khác.

- Bây giờ, - Peter nói, - nếu ông tin tưởng chúng tôi...
- Tôi tin, tôi tin. - Chú lùn Đỏ nói.
- Thế thì việc chúng ta cần làm đã rõ ràng, cụ thể hơn. Chúng ta phải

tham gia vào đạo quân của vua Caspian ngay.

- Và sớm chừng nào tốt chừng nấy. Vì sự ngu ngốc của tôi mà chúng

ta đã bỏ phí mất một giờ quý báu.

- Con đường mà ông đi mất hai ngày. - Peter nói. - Về phía chúng tôi...

tôi muốn nói chúng tôi không thể đi bộ cả ngày lẫn đêm như người lùn các
ông. - Sau đó quay sang các em, nó nói tiếp. - Cái mà Trumpkin gọi là Gò
Đôi rõ ràng là nơi Bàn Đá. Các em có nhớ là từ đây đến chỗ khúc sông cạn
Beruna cũng chỉ hết nửa ngày có khi còn ít hơn, phải không?

- Chúng tôi gọi nó là cầu Beruna. - Trumpkin nói.
- Thời chúng tôi còn chưa có cầu. Và như vậy từ Beruna xuống đây có

phải mất thêm một ngày nữa. Chúng ta thường về nhà vài giờ uống trà ngày
thứ hai một cách dễ dàng. Nếu cố gắng đi nhanh có thể chúng ra chỉ mất
khoảng một ngày rưỡi thôi.

- Nhưng nhớ là bây giờ chỉ có toàn là rừng rậm, - Trumpkin nói, - và

khắp nơi còn có kẻ thù nữa.

- Coi nè, - Edmund lên tiếng, - chúng ta có cần đi lại đúng con đường

mà người bạn nhỏ thân yêu của chúng ta đã đến không?

- Xin đừng nói thế bệ hạ, nếu người còn yêu thương tôi. - Chú lùn nói.
- Được thôi, - Edmund chưa buông tha, - tôi có thể gọi ông là D.L.F

[1]

được không?

- Thôi đi Edmund, - Susan nhắc em trai, - đừng trêu ghẹo ông ấy.
- Được thôi, chú... tôi muốn nói bệ hạ. - Trumpkin nói với một tràng

cười gượng gạo. - Một lời giễu cợt không làm người ta hề hấn gì. (Sau đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.