HOÀNG TỬ HẠNH PHÚC VÀ NHỮNG TRUYỆN KHÁC - Trang 13

viên thủy tinh đẹp quá này,” cô bé kêu lên, rồi chạy về nhà vừa chạy vừa
cười.

Sau đó Nhạn quay lại chỗ Hoàng tử. “Bây giờ anh đã mù rồi, tôi quyết định
sẽ ở lại với anh mãi mãi”.

“Không được, bạn thân yêu của tôi,” Hoàng tử đáng thương nói, “bạn phải
bay đi Ai Cập ngay”.

“Tôi sẽ ở lại với anh mãi mãi,” Nhạn khẳng định rồi nó ngủ ngay dưới chân
Hoàng tử.

Cả ngày hôm sau Nhạn đậu trên vai Hoàng tử kể cho cậu nghe những câu
chuyện mà nó tận mắt chứng kiến trên những vùng đất lạ. Nó kể cho cậu
nghe về những con cò quăm màu đỏ, chúng đứng thành một hàng dài dọc
theo bờ sông Nile, mỗi con quắp một con cá vàng mà chúng bắt được trong
mơ. Về những tượng Nhân sư sống trong hoang mạc, chúng cũng già như
chính trái đất này nên chúng biết tất tần tật mọi thứ; về những tay lái buôn,
chậm rãi đi bên cạnh những con lạc đà cao ngất nghểu, mỗi một ông lại cầm
trên tay một chuỗi hạt hổ phách; về đức vua của dãy núi Hằng Nga, một
người đen như gỗ mun rất ngưỡng mộ những viên ngọc lớn; về con rắn lục
Khổng Lồ ngủ dưới hàng cây cọ được 20 thầy tu hàng ngày nuôi dưỡng
bằng bánh mật; về những người lùn picmê có thể vượt qua một cái hồ lớn
bằng những chiếc lá rộng bản và họ bao giờ cũng có chuyện gây hấn với
đàn bướm xinh đẹp.

“Nhạn thân yêu ơi,” Hoàng tử thốt lên, “bạn kể cho tôi nghe bao nhiêu điều
kì thú nhưng có lẽ không có gì phi thường hơn sức chịu đựng của con
người. Không có một bí mật nào ghê gớm như nỗi thống khổ của nhân gian.
Hãy bay trên bầu trời thành phố đi Nhạn bé nhỏ của tôi và kể cho tôi nghe
xem bạn thấy gì”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.