HOÀNG TỬ HẠNH PHÚC VÀ NHỮNG TRUYỆN KHÁC - Trang 132

Đi được khoảng một dặm đường, chàng trai nổi giận hỏi: “Tại sao ngươi lại
bảo ta đánh thằng bé? Làm như vậy là có tội.”

“Xin chủ nhân cứ bình tâm, bình tâm.”

Buổi tối ngày thứ ba họ tới thành phố thứ ba. Chàng trai hỏi: “Có phải đây
là thành phố có người con gái mà ngươi đã kể với ta không?”

“Có thể lắm. Chúng ta hãy vào xem sao.”

Họ đi lang thang qua các con phố nhưng chàng đánh cá không tìm thấy
quán trọ nằm gần bờ sông. Mọi người tò mò nhìn chàng với ánh mắt thiếu
thiện cảm làm chàng đâm sợ: “Hãy ra khỏi đây thôi,” chàng bảo Linh hồn,
“chẳng có cô vũ nữ với đôi bàn chân trắng ở đây đâu.”

“Đừng, chúng ta hãy nán lại đây ít lâu, đêm tối thế này chúng ta có thể bị
cướp đấy.”

Thế là chàng trai ngồi lại trong chợ, nghỉ ngơi. Được một lát thì có một
thương nhân đầu đội mũ trùm, vai khoác một cái áo mặc ngoài may bằng
vải Tartary, tay cầm một chiếc đèn lồng để trong một cái sừng vỡ gắn vào
đầu một cây gậy. Thương nhân thấy người lạ bèn hỏi: “Sao quý khách lại
ngồi ở đây khi chợ đã tan rồi, không thấy là các quầy hàng đã đóng cửa và
các kiện hàng đã đóng đai rồi ư?”

Chàng trai buồn bã đáp: “Tôi không thấy một quán trọ nào quanh đây, mà
cũng không có bất cứ người bà con nào có thể cho tôi một chỗ nghỉ qua
đêm.”

“Tất cả chúng ta không phải là bà con với nhau sao?” thương nhân hỏi.
“Chẳng phải Chúa trời đã tạo ra chúng ta là những người thân thuộc ư? Hãy
đi với tôi, bởi vì nhà tôi có một phòng dành cho khách”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.