HOÀNG TỬ HẠNH PHÚC VÀ NHỮNG TRUYỆN KHÁC - Trang 21

út đang ngồi. Cậu bé cảm thấy xấu hổ cho mình nên cúi gục đầu xuống,
khuôn mặt non nớt đỏ gay đỏ gắt và những giọt nước mắt bắt đầu lăn xuống
tách uống trà.

“Chuyện có thế thôi ư?” Chuột Nước hỏi.

“Tất nhiên là không,” Hồng Tước đáp, “đấy mới chỉ là đoạn mào đầu thôi”.

“Nếu thế thì chú em bị tụt hậu rồi,” Chuột Già lên giọng dạy đời. “Ai mà
chẳng biết ngày nay những người kể chuyện có tài bao giờ cũng bắt đầu từ
đoạn cuối, sau đó nói ngược lại đoạn mở đầu và kết luận nằm ở khúc giữa.
Đó là một phương thức mới. Tôi đã nghe được tất cả những chuyện này vào
một bữa nọ từ chính miệng một nhà phê bình đang đi dạo quanh bờ ao với
một chàng trai trẻ. Trời ơi, ông ta nói liên tu bất tận và tôi tin là ông ta đúng
bởi vì ông ấy đeo kính xanh và đầu thì hói trọi. Mỗi lần chàng trai đưa ra
một nhận xét nào thì ông ấy lại xì lên một tiếng. Nhưng thôi quay lại câu
chuyện của chú em đi. Tôi thích cái tay Miller này lắm đấy. Tôi cũng có tất
cả những xúc cảm tốt đẹp ấy về mình, quả là có một sự đồng cảm lớn giữa
chúng tôi”.

“Phải,” Hồng Tước nói, nhảy chuyền từ chân này sang chân kia. “Ngay khi
mùa đông tàn, những cây hoa anh thảo bắt đầu nhú ra những cái nụ vàng
nhạt lấm tấm như những ngôi sao, chủ cối xay bảo vợ là ông ta sẽ quá bộ
đến thăm Hans nhỏ”.

“Trời ơi mình có một trái tim mới cao đẹp làm sao!” Bà vợ véo von kêu lên,
“bao giờ mình cũng nghĩ đến người khác. Em chắc mình có dự tính trong
đầu về một cái lẵng lớn đầy hoa anh thảo”.

Thế là chủ cối xay buộc những cái cối xay gió lại bằng một sợi xích sắt rõ
to, lững thững đi xuống đồi với một cái lẵng lớn đeo lủng lẳng trên vai.

“Chào buổi sáng anh bạn Hans yêu quý của tôi!” Chủ cối xay nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.