HOÀNG TỬ HẠNH PHÚC VÀ NHỮNG TRUYỆN KHÁC - Trang 28

Một buổi tối nọ, trong lúc Hans đang ngồi bên lò sưởi thì nghe có tiếng
dộng mạnh vào cánh cửa. Đó là một đêm trời trở chứng, gió lồng lộn rít lên
từng hồi quanh nếp nhà gỗ dữ dội đến nỗi thoạt tiên Hans nghĩ tiếng động
đó là do trận bão đang hoành hành bên ngoài. Nhưng rồi lại có tiếng đập
cửa lần nữa, rồi lần nữa, mỗi lần một mạnh hơn.

“Chắc là có người khách lỡ đợ đường tội nghiệp nào đó,” Hans tự nhủ và
bước ra mở cửa. Đứng trước ngưỡng cửa là ông chủ cối xay một tay cầm
một cái đèn bão, một tay cầm một cây gậy lớn.

“Anh bạn Hans thân mến ơi, tôi gặp rắc rối to rồi. Thằng con nhỏ của tôi
ngã cầu thang bị thương, tôi phải đi mời bác sĩ. Nhưng... nhà ông ấy ở xa
quá mà đêm nay giông tố lại dữ dội thế này... Thế là tôi chợt nghĩ nếu anh
đi thay tôi được thì tốt biết mấy. Anh biết đấy, tôi sắp cho anh cái xe đẩy, kể
cũng công bằng nếu anh đi thay tôi để đổi lại”.

“Chắc chắn rồi,” Hans sốt sắng kêu lên, “tôi sẽ đi ngay vì anh đã tin cậy tôi.
Nhưng anh phải cho tôi mượn cái đèn bão của anh kẻo đêm tối quá tôi e
mình sẽ ngã xuống rãnh nước mất”.

“Gì chứ cái này thì không được, cái đèn mới tinh đấy, nếu có gì xảy ra với
nó thì sẽ là một mất mát to lớn đối với gia đình tôi”.

“Thôi, thế cũng được. Tôi sẽ cố xoay xở khi không có nó vậy.” Nói rồi
Hans mặc áo lông, trùm lên đầu cái mũ ấm áp, quấn khăn quàng quanh cổ
rồi dấn bước vào trong cơn giông tố.

Thực ra đó là một trận bão dữ dội! Đêm tối đen như bưng lấy mắt, Hans
khó có thể nhìn ra đường trong lúc gió mạnh đến nỗi anh không thể đứng
thẳng lên được. Tuy vậy, Hans là một người quả cảm, và sau ba tiếng đồng
hồ mò mẫm trong đêm bão tố anh cũng tìm được đến nhà bác sĩ, gõ gõ lên
cánh cửa.

“Ai đấy?” Bác sĩ hỏi, thò đầu ra khỏi cửa sổ phòng ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.