HOÀNG TỬ HẠNH PHÚC VÀ NHỮNG TRUYỆN KHÁC - Trang 58

sâu hơn vào cái gai. Vầng trăng bạc lạnh lùng sà thấp xuống lắng nghe. Cả
đêm dài Họa Mi hót và cái gai thọc sâu, sâu hơn vào ngực nó, dòng máu rịn
ra từng giọt, từng giọt.

Đầu tiên nó hát về sự chớm nở của tình yêu trong trái tim của một chàng
trai và một cô gái. Thế là trên ngọn cây hồng, nhú ra một nụ hồng kì diệu,
từng cánh lớn lên, mở ra khi bài hát này nối tiếp bài hát khác. Đầu tiên cánh
hoa mờ đục, như sương giăng trên các dòng sông, sau đó nhợt nhạt như
bước chân của một sớm tinh mơ và bàng bạc như trên đôi cánh của một
ngày đang rạng. Rồi mới chỉ là dáng một nụ hồng trong chiếc gương bạc,
một cái bóng phản chiếu của bông hồng trên mặt hồ xanh thẳm mà bây giờ
đã là một đóa hồng thật sự trên ngọn cây. Nhưng cây kêu lên bảo: “Họa Mi
phải tỳ mạnh nữa vào cái gai, mạnh nữa, mạnh nữa, cô Họa Mi bé nhỏ, nếu
không ánh ngày sẽ đến trước khi hoa kịp nở”.

Thế là Họa Mi ép ngực mình sâu hơn, sâu hơn vào cái gai, tiếng hót cao
hơn, cao vút hơn bởi vì Họa Mi đang hát về sự ra đời của niềm say mê giữa
một người đàn ông và một người đàn bà.

Rồi có một màu hồng phơn phớt ửng lên trên cánh hồng giống như một
màu hồng nhuốm trên mặt chú rể khi chàng hôn lên môi cô dâu. Nhưng cái
gai chưa chạm vào tim Họa Mi vì vậy mà ở giữa đóa hoa vẫn còn màu
trắng, chỉ có máu trong tim Họa Mi mới có thể nhuộm đỏ đóa hồng.

Cây lại gào lên bảo Họa Mi hãy tì mạnh hơn nữa ấn sâu hơn nữa ngực mình
vào cái gai và khi gai đâm vào tim một dòng máu bắn vọt ra. Vết thương
buốt rát hơn, lời ca mãnh liệt hơn, hoang dại hơn bởi vì Họa Mi đang hát về
tình yêu viên mãn và Thần chết; về việc Tình yêu không bao giờ chết trong
nấm mồ.

Và bông hồng tuyệt diệu bắt đầu rực lên cái màu đỏ của bầu trời lúc rạng
đông, màu đỏ lan ra các cánh hồng, đỏ cái màu đỏ của hồng ngọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.