HOÀNG TỬ HẠNH PHÚC VÀ NHỮNG TRUYỆN KHÁC - Trang 7

“Ta sẽ có một cái giường vàng,” nó nói nhỏ một mình trong lúc đưa mắt
nhìn quanh rồi chuẩn bị đánh một giấc, nhưng vừa mới rúc đầu dưới một
bên cánh nó cảm thấy có một giọt nước to rơi trúng người. “Thật lạ lùng!”
nó kêu lên, “trên trời không có một đám mây, những ngôi sao hiện rõ và lấp
lánh trên bầu trời thế kia thì làm gì có mưa nhỉ. Thời tiết ở vùng Bắc Âu
này thật dễ sợ. Cô nàng Sậy thích mưa nhưng chỉ thuần túy là vì bản thân
mình mà thôi.”

Rồi lại một giọt nước nữa.

“Cái pho tượng này còn có ích gì cơ chứ nếu nó không tránh cho ta được
những giọt mưa?” Nhạn hỏi. “Mình đến phải đi tìm một cái ống khói tươm
tươm một chút thôi.” Nói rồi nó quyết định bay đi chỗ khác.

Nhưng trước khi nó toan giang rộng cánh bay lên lại có một giọt nữa, giọt
thứ ba rơi xuống và nó nhìn. Nó thấy gì?

Đôi mắt của Hoàng tử Hạnh Phúc dâng đầy nước mắt, nước mắt thánh thót
rơi trên đôi má vàng của cậu. Dưới ánh trăng khuôn mặt cậu đẹp đến nỗi cả
con Nhạn nhỏ bé cũng cảm thấy xúc động.

“Anh là ai?”

“Tôi là Hoàng tử Hạnh Phúc”.

“Thế tại sao anh lại khóc? Anh làm người tôi ướt sũng đây này”.

“Khi tôi còn sống và còn có trái tim con người,” pho tượng đáp, “tôi nào
biết nước mắt là gì bởi vì tôi sống trong lâu đài Sans - Souci nơi mà nỗi
buồn không được phép đặt chân vào. Ban ngày tôi chơi với bạn bè trong
vườn thượng uyển, buổi tối tôi nhảy múa ở đại sảnh. Bao quanh vườn
thượng uyển là một bức tường cao ngất nhưng chưa bao giờ tôi đặt ra câu
hỏi là có cái gì nằm phía ngoài bức tường ấy, mọi thứ xung quanh tôi đã tốt
đẹp quá mức rồi. Triều thần gọi tôi là Hoàng tử Hạnh Phúc và thực sự tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.