HOÀNG TỬ HẠNH PHÚC VÀ NHỮNG TRUYỆN KHÁC - Trang 9

quá, còn người mẹ mới có vẻ buồn nẫu ruột làm sao”.

“Tôi không nghĩ mình khoái bọn con trai,” Nhạn trả lời. “Năm ngoái, tôi ở
gần một con sông, có hai thằng bé rất hỗn, con của ông chủ cối xay, bọn
chúng ấy à... cứ lấy đá ném tôi. Tất nhiên làm sao ném trúng tôi được; loài
nhạn chúng tôi bay nhanh lắm.

Nhưng nom Hoàng tử Hạnh Phúc buồn đến độ chim Nhạn cũng cảm thấy
thương hại. “Ở đây lạnh khiếp,” chim nói, “nhưng tôi sẽ ở lại đây một đêm
và làm sứ giả của anh”.

“Cảm ơn bạn, chim Nhạn bé nhỏ của tôi”.

Nhạn mổ viên hồng ngọc gắn ở chuôi gươm của Hoàng tử rồi bay đi, ngậm
viên ngọc trong mỏ trong khi lướt qua những mái nhà mấp mô trong thành
phố.

Nó bay qua một tháp chuông nhà thờ, nơi có những pho tượng các thiên
thần tạc bằng đá hoa cương trắng. Nó bay qua hoàng cung, nghe vẳng lên
không trung tiếng nhạc dập dìu trong phòng khiêu vũ. Một mỹ nhân bước ra
ngoài ban công với người yêu của nàng. “Những vì sao mới kỳ diệu làm
sao,” chàng trai ghé tai người yêu thì thầm, “và sức mạnh của tình yêu mới
tuyệt vời làm sao!” “Em hi vọng áo dạ hội của em sẽ xong đúng vào lúc tổ
chức buổi dạ hội cung đình,” nàng thỏ thẻ: “Em đã đặt người ta thêu hoa lạc
tiên lên áo, nhưng cái bọn thợ thêu ấy thật lười quá thể”.

Nó bay qua sông, thấy những chiếc đèn lồng treo trên cột buồm các con tàu.
Nó bay qua khu dân cư của người Do Thái, thấy mấy người Do Thái già
đang mặc cả với nhau và tính tiền bằng những cái cân đồng. Cuối cùng nó
cũng bay đến ngôi nhà tồi tàn nọ và nhìn vào trong. Thằng bé đang giãy đạp
trong cơn sốt nóng đùng đùng còn người mẹ thì chợt thiếp đi, bà quá mệt.
Chim nhảy nhót, nhả hòn ngọc lên bàn bên cạnh cái đê tay của người thợ
thêu. Rồi nó nhẹ nhàng bay lượn quanh giường, dùng cánh quạt mát trán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.