HOÀNG TỬ RẮN - Trang 180

“Hãy để anh cởi váy của em, hãy cho anh ngắm em.”

Nàng rùng mình. Ngón tay của chàng bám sát thân thể nàng, vuốt ve và

massage chúng. Nàng cảm thấy núm vú mình đang săn lại, và nàng muốn,
cần chàng chạm vào. Không che đậy, không một thứ gì tách rời bọn họ.

“Vâng, em...”
Ai đó mở cánh cửa.
Simon giận dữ đứng dậy nhìn chằm chằm ra phía sau ghế trường kỷ vào

bất cứ ai đang đứng đó. “Ra ngoài!”

“Thưa đức ngài.” Giọng nói của Newton.
Lucy ước nàng có thể tan ra ngay lúc này và trở thành một vũng nước

trên chiếc trường kỷ.

“Ra ngoài ngay bây giờ!”
“Chị dâu của ngài ở đây, thưa đức ông. Bà Iddesleigh nhìn thấy xe ngựa

của ngài ở đằng trước và đã lo lắng rằng tại sao cô Craddock-Hayes vẫn
chưa đi cưỡi ngựa.”

Hoặc là nàng có thể sẽ chết vì xấu hổ.
Simon đứng yên, hơi thở nặng nề. “Chết tiệt.”
“Phải, thưa đức ngài,” Người quản gia trả lời một cách lạnh lùng. “Tôi

sẽ đưa bà ấy vào trong phòng khách màu xanh?”

“Quỷ bắt ngươi đi, Newton. Đưa chị ấy vào bất cứ phòng nào trừ chỗ

này.”

Cánh cửa đóng lại.
Simon thở dài, chống tay lên trán dựa vào người nàng. “Anh xin lỗi vì

mọi thứ.”

Chàng chạm nhẹ lên đôi môi của nàng lần nữa. “Tốt hơn là anh nên rời

khỏi đây trước khi Rosalind nhìn thấy. Ở lại đây, anh sẽ nói Henry mang
khăn choàng cho em.” Chàng đứng dậy và đi qua phòng.

Lucy nhìn xuống thân thể nàng. Có một dấu tay bằng máu in trên áo lót

của nàng.

***
“Ồ.” Túi nhỏ đang đứng trước cửa căn phòng khách nhỏ trên lầu ba

trong căn nhà của Rosalind. Cô bé nhìn vào Lucy dậm dậm chân. “Cô đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.