HOÀNG TỬ RẮN - Trang 21

họ trên đôi cánh của mình. Nàng có vẻ sẽ không bỏ qua cho vài thói xấu ở
đâu đó trong tính cách của một gã đàn ông, Simon thở dài.

Chàng có nhiều sai lầm hơn là vài cái.
Thiên thần đã nghe tiếng chàng thở dài. Nàng quay lại nhìn chàng bằng

đôi mắt màu xanh trong như đá topaz huyền ảo. “Ngài thức dậy rồi phải
không?”.

Chàng cảm nhận cái nhìn chằm chằm của nàng cũng như cảm nhận

được bàn tay nàng đặt trên vai chàng, và thành thật thì cảm giác đó khiến
chàng thấy lo âu.

Nhưng chàng không để mình biểu lộ sự băn khoăn ấy ra.
“Điều đó phụ thuộc vào định nghĩa của mỗi người về từ thức dậy”,

Chàng rên rỉ đáp lại. Thậm chí một chuyển động nhỏ như việc nói chuyện
cũng làm khuôn mặt chàng đau đớn. Sự thật là, toàn bộ cơ thể chàng dường
như bốc cháy. “Tôi không thể ngủ được, tôi cũng chưa hoàn toàn tỉnh lại.
Liệu nàng có thể có thứ gì như cà phê để đẩy nhanh việc thức dậy này
không?” Chàng di chuyển để ngồi dậy, phát hiện ra là việc này khó khăn
hơn chàng tưởng. Tấm khăn trải giường đã trượt xuống tới bụng chàng.

Thiên thần nhìn theo cái khăn rớt xuống, và nàng cau mày với phần

ngực để trần của chàng. Hiển nhiên là chàng đã tự làm mình tệ đi trong mắt
của nàng.

“Tôi e là chúng tôi không có cà phê,” nàng lẩm bẩm với cái rốn của

chàng, “nhưng có trà.”

“Thế đã là không tồi rồi”. Simon nói. “Tôi có thể phiền nàng giúp tôi

ngồi dậy không? Tôi không thể tự mình ngồi lên được với một vết thương ở
phía sau và thật khó có thể nâng tách trà lên mà không làm đổ nó.”

Nàng nhìn chàng đầy sự ngờ vực.
“Có lẽ tôi nên nhờ Hedge hoặc cha tôi”
“Tôi hứa là tôi vô hại, thật đấy.” Simon đặt một tay lên trái tim. “Và tôi

hầu như chưa bao giờ bị ói cả”

Môi nàng giật giật.
Simon thêm. “Xét cho cùng nàng cũng không phải là một thiên

thần,phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.