HOÀNG TỬ RẮN - Trang 220

về phía Rosalind và nhìn trở lại, “Tớ nghe được vài tin đồn…à thì họ luôn
lập đi lập lại ở mọi nơi vài năm trước, trước khi anh cậu qua đời.”

Simon chờ đợi...
“Và rồi tớ nghĩ cậu muốn có thanh danh. Vinh quang từ các cuộc đọ

kiếm tay đôi và giết đối thủ.”

Simon cố nén một tiếng khịt mũi. Vinh quang ư, ôi Chúa ơi, thật là một

ý nghĩ mới hay ho làm sao.

“Nhưng sau James” – Christian nhìn chàng bối rối – “cậu đánh rất tàn

bạo độc ác không giống cách của cậu chút nào. Tớ nghĩ, đó phải là do một
vấn đề cá nhân. Hắn đã làm gì cậu hả?”

“Hắn giết anh trai tớ.”
Quai hàm Christian rớt ra “Ethan hả?”
“Im đi.” Simon liếc qua Rosalind. Mặc dù rõ ràng cô ít thích thú với vở

kịch so với Lucy nhưng mắt cô vẫn còn đặt trên sân khấu. Anh quay lại
Christian, “Ừ.”

“Bằng cách nào…?”
“Tớ sẽ không thảo luận chuyện đó ở đây.” Chàng cau mày sốt ruột. Tại

sao rốt cuộc chàng phải bận tâm giải thích cho bản thân?

“Nhưng cậu đang tìm kiếm một gã khác mà.”
Simon đưa tay chống cằm, một lần nữa che lấy miệng “Làm sao mà cậu

biết?”

Christian khó chịu xoay người ngọ nguậy trên chiếc ghế nhung mạ vàng.
Simon liếc nhìn lên sân khấu. Hamlet đang đè ông chú quỳ mọp dưới

sàn xuống, thanh kiếm của hoàng tử Đan Mạch vung lên, bập bẹ vài câu
thơ, rồi tra lại gươm vào vỏ, một cơ hội trả thù khác bị bỏ lỡ. Chàng luôn
nhận thấy vở kịch này đặc biệt tẻ nhạt. Tại sao gã hoàng tử không giết
phăng ông chú đi và kết thúc mọi chuyện?

“Tớ không phải thằng ngốc, cậu biết mà. Tớ đã theo dõi cậu”
“Cái gì?” Sự chú ý của Simon quay trở lại với người đàn ông ngồi cạnh

anh nãy giờ.

“Vài ngày trước,” Christian nói “ở sân chơi của Devil và vài nơi bẩn

thỉu khác, cậu bước vào, không uống gì hết, lang thang khắp phòng, tra vấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.