HOÀNG TỬ RẮN - Trang 46

Căn phòng im lặng trong giây lát, chỉ còn tiếng tàn lửa lách tách trong lò

sưởi.

Ông đặt chiếc ly xuống. “Nhưng con rắn đó quả là quỷ quyệt. Nó nói

với con ếch nhỏ rằng: “Đừng sợ, nếu tôi mà ăn thịt anh giữa suối thì tôi sẽ
chìm mất.” Và con ếch nghĩ rằng con rắn nói có lý, ếch ta sẽ an toàn khi
còn ở trong nước.”

Iddesleigh lặng lẽ nhấp rượu, chăm chú nghe cha nàng kể. Bà Besty đã

bắt đầu dọn chén dĩa rất nhanh chóng với đôi tay săn chắc, mập mạp của
mình.

“Con rắn trườn lên lưng con ếch, và chúng bắt đầu bơi qua suối, đi được

nửa đường…, ngài tử tước có biết chuyện gì xảy ra không?” Ông nhìn
thẳng vào vị khách đang chăm chú.

Tử tước khẽ lắc đầu.
“Con rắn đó cắm răng vào lưng chú ếch.” Cha nàng đập bàn như thể

muốn nhấn mạnh. “Trong hơi thở cuối cùng, con ếch nói: “Tại sao… Cả
ngươi và ta đều sẽ chết.” và con rắn trả lời--”

“Rắn ăn thịt ếch, đó là lẽ thường mà thôi!” Cha nàng và tử tước đồng

thanh.

Hai người đàn ông lại nhìn nhau chằm chằm. Điều này làm Lucy cảm

thấy căng thẳng.

Tử tước lên tiếng phá vỡ sự im lặng. “Xin lỗi. Nhưng tôi đã nghe câu

chuyện này nhiều năm trước rồi. Tôi chỉ không thể ngừng lại không nghe.”
Iddesleigh uống cạn ly rượu và đặt cẩn thận xuống chiếc đĩa. “Có lẽ năng
khiếu của tôi là làm hỏng một câu chuyện hay của người khác.”

Lucy thở dài mà không biết mình đã nín thở suốt bấy giờ. “Bà Brodie đã

làm bánh nhân táo tráng miệng dùng kèm pho mát. Iddesleigh có muốn
dùng thử không?”

Hắn nhìn Lucy nhoẻn miệng cười thích thú. “Nghe thật mời gọi, thưa

tiểu thư Craddock-Hayes.”

Cha nàng đột nhiên đấm mạnh lên bàn làm bát đĩa xóc mạnh.
Lucy giật bắn mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.