đã hết sức bình thường, và rồi em nhìn xuống và thấy chàng. Lúc đầu em
đã không tin vào mắt mình. Chàng nằm đó, hoàn toàn xa lạ bên ngoài thế
giới của em.”
Ta vẫn thế. Nhưng chàng không nói ra những suy nghĩ của mình.
“Như thể có phép thuật được thực hiện vậy” Nàng nhẹ nhàng nói.
“Vậy thì sự thất vọng của nàng chắc hẳn phải rất nhiều.”
“Ở mặt nào?”
“Đã phát hiện ra ta là một người đàn ông trần tục và không hề có phép
thuật một chút nào.”
“A ha! Em sẽ ghi lại điều đó vào nhật kí ngày hôm nay của mình.”
Chàng va vào nàng khi xe của họ tình cờ vấp phải một vết lún trên
đường.“Tại sao?”
“Ngày 2 tháng 12,” nàng chậm rãi nói với một giọng nghiêm túc. “Ngay
sau bữa trưa. Ngài tử tước Iddesleigh đã nói ra một lời nhận định khiêm tốn
về bản thân.”
Chàng nhe răng ra cười toe toét với nàng như một gã ngốc. “Tuyệt.”
Nàng không quay đầu nhưng chàng đã thấy nụ cười hiện ra lên má nàng.
Chàng có một sự thôi thúc đột ngột là giật lấy dây cương ngựa từ tay nàng,
dẫn con ngựa vào lề đường và ôm lấy thiên thần của chàng trong vòng tay
mạnh mẽ của mình. Có lẽ nàng có một lời nguyền có thể biến một con quái
vật trở thành một vật nào đó con người hơn.
A, nhưng điều đó sẽ liên quan đến việc hạ thấp thiên thần.
Vì vậy thay vào đó, Simon hướng mặt lên nhìn ánh nắng xuất hiện trong
thời tiết đông giá, dù nó rất mờ nhạt. Thật tốt khi được ở ngoài trời, kể cả
khi đang ở trong cơn gió rét lạnh. Thật tốt khi được ngồi cạnh nàng. Sự đau
nhói ở vai chàng đã giảm đi như một cái nhức mờ nhạt. Chàng đã rất may
mắn và dù sao thì vết thương cũng không bị hở miệng lại. Chàng nhìn thiên
thần của mình. Nàng ngồi thẳng lưng và điều khiển sợi dây cương ngựa
một cách thuần thục với biểu hiện hoàn toàn không giống như những quý
cô mà chàng quen, những người có xu hướng thích hợp cho việc trở thành
những nữ diễn viên khi ngồi trên xe cùng với một quý ông. Mũ của nàng
chỉ là một cái mũ rơm đơn giản được thắt nút ở dưới tai nàng. Nàng mặt