HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 100

CHƯƠNG XII

Hoàng Tử và người cứu nguy

Ngay sau khi rời khỏi đám đông hỗn loạn, Miles Hendon và hoàng tử

nhỏ liền len lỏi qua những ngõ ngách, đường mòn xuôi ra phía dòng sông.
Con đường họ đi không hề có chướng ngại trước khi tới cầu London, rồi cả
hai lại mắc kẹt trong một đám đông, Hendon nhanh chóng nắm lấy cổ tay
hoàng tử - không, lúc này là nhà vua mới đúng. Tin tức hãi hùng đã truyền
ra ngoài, hoàng tử đã nghe được từ hàng ngàn giọng nói đồng thanh: “Đức
Vua băng hà!” Mẩu tin khiến đứa trẻ bé nhỏ bơ vơ tội nghiệp tê tái cõi
lòng, người cậu run bắn lên. Cậu cảm nhận được nỗi mất mát lớn lao mà
mình vừa phải gánh chịu, nỗi buồn đau cay đắng tràn ngập trong lòng, bởi
vua cha nghiêm khắc vốn là nỗi hãi hùng trong mắt kẻ khác lại luôn luôn
dịu dàng với cậu. Nước mắt trào ra, xóa mờ mọi thứ khác. Trong khoảnh
khắc, cậu cảm thấy mình là kẻ cô độc, bơ vơ, bị ruồng rẫy nhất trong số
những con chiên của Chúa Trời. Bất thần một tiếng hô làm rúng động màn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.