HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 252

– “Ngài Humphrey già cả tốt bụng, người đứng đầu nhà bếp hay chuồng
ngựa hay gì gì đó của vị vua quá cố”, Miles chẳng thể nhớ rõ. Giờ thì đã có
việc để dồn tâm sức vào, đám sương mù tủi hổ và thất vọng phủ nặng tâm
tình chàng ta đã vút lên, tan mất. Anh chàng ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Chàng ngạc nhiên khi nhận thấy mình đã đi được khá xa, ngôi làng đã lùi
lại sau lưng. Vua đi ngay sau lưng chàng, đầu ngài hơi cúi, bởi chính ngài
cũng đang đắm mình trong dòng suy tư và những kế hoạch. Một nỗi lo âu u
ám phủ lên niềm vui vừa mới nảy nở trong lòng Hendon: liệu đứa trẻ này
có sẵn lòng trở lại thành phố - nơi suốt quãng đời ngắn ngủi vừa qua, nó
chẳng biết điều gì khác hơn ngoài sự thiếu thốn cùng đòn roi? Nhưng đành
phải hỏi thôi, chẳng thể tránh được. Vậy là Hendon ghìm dây cương, nói to:

“Hạ thần quên hỏi chúng ta đi đâu đây. Xin đợi lệnh điện hạ!”
“Tới London!”

Hendon tiếp tục đi, cực kỳ hài lòng với câu trả lời này, đồng thời cũng

rất ngạc nhiên.

Suốt trên đường đi, không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng. Thế mà gần

tới nơi lại gặp chuyện. Quãng mười giờ đêm mười chín tháng Hai, hai
người bước chân lên cầu London, chìm nghỉm giữa đám người la hét, hoan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.