HỌC TRÒ BÀ MỤ - Trang 57

Agnes ở thái ấp vừa chuyển dạ và đang mong tao đến đỡ cho bà ấy. Họ sẽ
trả công tao bằng bạc, còn Quan quản lý thái ấp trả tao bằng gà và đậu. Cả
Chúa và lũ trẻ sơ sinh đều sẵn sàng, tao sẽ có tất cả.

Alyce buột kêu lên:

- Thưa bà chủ, cháu không biết phải làm gì. Đừng bỏ cháu. Đừng bỏ

bà Joan. Cháu không biết phải làm gì mà!

Alyce im bặt vì bị một cái tát nảy lửa. bà mụ nạt nộ:

- Chẳng làm gì cả, đồ ngu. Bà ta sẽ không bao giờ đẻ được đứa bé ấy

đâu. Nó sẽ chết mà không được chào đời. Khi tao trở lại, tao sẽ lấy xác nó
ra. Cứ để bà ta rặn đẻ trong lúc tao đến đỡ cho phu nhân Agnes và nhớ
nhận cả hai khoản thù lao đấy.

Alyce chùi mũi vào tay áo, làm cho cái mũi nhớp nháp của nó đỏ ửng lên

mà cũng không khô hơn được. Bà mụ lặp lại:

- Đừng làm gì cả! Trong tình trạng này, thậm chí bà Joan sẽ không

biết là tao đã đi. Đừng làm và đừng nói gì cả!

Đoạn bà mụ chạy vụt đi. Bà đến thái ấp, nơi những ngọn lửa ấm áp cháy

rực và sản phụ sắp sinh được xoa dịu cơn đau bằng rượu và sirô cùng
những lời lẽ ân cần. Alyce trở lại mái nhà tranh tối tam, lạnh lẽo và gần như
trống rỗng. Nó hít một hơi thật sâu rồi bước vào.

Thoạt tiên nó không nhìn rõ thân hình trên giường vì căn phòng đầy

khói, nhưng sau đó nó nhận ra tiếng rên quằn quại đau đớn kia là của Joan,
bà vợ kiêu hãnh của Quan quản lý thái ấp. bà ấy giặt giũ chăn mền nhà
mình mỗi tuần và không bao giờ đẻ người khác trông thấy bà không mang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.