HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 115

- Một lúc nữa mình còn có tiết học, không thể nói chuyện cùng

cậu nữa. Cậu đừng nghĩ ngợi lung tung nữa, đi tự học hoặc đi nghe
giảng cùng mình đi.

- Không đâu. Mình muốn yên tĩnh một chút. Cậu cứ đi học đi,

không làm phiền cậu nữa.

Cô ấy mỉm cười, có một khoảnh khắc nào đó tôi thấy toàn thân

cô ấy bị lay động. Do dự một lúc tôi muốn đưa tay ra kéo cô ấy lại,
nhưng cô ấy đã bước đi khỏi rồi.

Cũng tốt, để cô ấy ở một mình, có lẽ sau khi nghĩ thông rồi,

ngày mai lại là một Tiểu Yến Tử mặt mày hớn hở ngay thôi mà. Tôi
nhớ rằng, khi đó tôi đã nghĩ như vậy. Kết quả là, ngày thứ hai tôi
biết được tin cô ấy tự sát.

Cùng một địa điểm, cùng một phương thức chết, điều này… có

thể là trùng hợp nữa không? Giấc mộng đó hoặc là những âm thanh
đó… có thực sự tồn tại không? Thế giới này có thực sự tồn tại ma
quỷ? Hay đó chỉ là tưởng tượng vô căn cứ?

"Lương Ngâm… cứu mình với… mình khó chịu quá… cầu xin cậu

cứu mình với…"

Mỗi tối tiếng của Tiểu Yến Tử lại vang lên, đêm nào tôi cũng bị

nó giày vò không dám ngủ, không dễ ngủ chút nào. Cũng có thể là do
cơn ác mộng đó mà khi bừng tỉnh lại tôi phát hiện ra mồ hôi đã
thấm ướt gối. Chưa được mấy ngày, tinh thần tôi suy sụp, sắc
mặt xanh xao ghê gớm.

Sau khi ăn cơm trưa xong về kí túc, tôi ngồi ngay trước bàn để vi

tính, mở ngay máy tính xách tay ra, chuẩn bị dùng ftp để nhận bài
viết mà giáo viên gửi cho mỗi sinh viên. Chiều nay là buổi thi môn
này, tôi cần phải chỉnh sửa lại bài viết trước thời gian đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.