HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 122

là do người khác giở trò đùa ác ý thì thật là quá đáng quá. Em nhìn
vào màn hình trước mặt, không biết mình có thể làm được gì nữa.
Cảm giác như bức ảnh chụp chung hai mẹ con ấy có vẻ thật giống
như tấm hình ma quỷ. Ba phút nhanh chóng trôi qua, một khung
đối thoại mới nhảy ra, hệ thống hiển thị đã lựa chọn xong người bị
cắn là mẹ em.

Kể đến đây, Tiểu Nhã không nói tiếp nữa. Cô bé vùi đầu vào

sâu trong lòng mình, giống như một con tôm, giống hệt như hôm
tôi nhìn thấy em ở chỗ cầu thang vậy.

Nghe chuyện của em, tôi đã đoán ra đại khái phần kết của nó.

Tuy tôi không thể tin được rằng chuyện kinh dị li kì như thế lại có
thể xảy ra ngay bên cạnh mình, xảy ra ngay bên cạnh sinh viên của
tôi, nhưng những chuyện xảy ra mấy ngày hôm nay khiến tôi không
thể không tin được. Một cảm giác trúng thương nặng tấn công tôi, tôi
nhẹ nhàng ôm lấy đôi vai của Tiểu Nhã.

- Sau đó thì cô cũng đã thấy hết rồi đấy ạ. Cái tên Bạch Nha

đó thực sự đã cắn mẹ em. Giống như một thứ gì quá nhạy cảm, cơ
thể mẹ em xuất hiện những vết thương nhỏ, sau đó xuất hiện
những chỗ mưng mủ. Dần dần, không một chỗ nào bình thường
trên cơ thể nữa. Đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói là do một động vật
nhỏ nào đó cắn, vết thương bị nhiễm trùng. Tuy đã kê rất nhiều
thuốc nhưng một chút tác dụng cũng không có. Chẳng còn cách nào
khác, em chỉ còn cách tin vào lời của người tên Bạch Nha. Thế là em
lại vào trang web, gửi cho người đó rất nhiều tin tức, cầu xin anh
ta tha cho mẹ em hoặc là hãy đến cắn vào em ấy. Nhưng…

Đột nhiên cô bé không nói nữa, ngẩng đầu nhìn tôi, trong mắt

lăn ra những giọt lệ như sóng nước. Một lúc lâu sau, cô bé mới lẩm
bẩm nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.