HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 146

thấy những giấc mơ li kì kia không? Vậy, người phải chết tiếp
theo… sẽ là bạn, là tôi, hay là cô ta?

Nửa đêm, tôi xoay người liên tục trên giường, những chuyện xảy ra

ngày hôm nay đã khiến tôi không hề muốn ngủ. Đêm dần khuya,
đèn trên đường đi của tòa nhà cũng tối dần, ngày càng tĩnh mịch,
thậm chí tôi có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ của những người bạn
trong phòng sau khi chìm vào giấc ngủ. Đột nhiên, tôi vểnh tai lắng
nghe, dường như có tiếng gì đó, tí tách, tí tách, tí tách tí tách… Đó là
tiếng gì thế? Là tiếng chạy của kim đồng hồ? Không giống, tôi
dần dần lấy lại tinh thần, lắng nghe một cách kĩ càng, hình như
là… tiếng nước nhỏ giọt.

Lạ thật! Kí túc của chúng tôi cách phòng chứa nước mấy gian nhà

cơ mà, hơn nữa, phòng chứa nước và kí túc của chúng tôi ở về một
phía. Cứ coi như vòi nước có nhỏ giọt ra thì âm thanh đó lại có thể
truyền xa đến như vậy?

Cùng với tiếng nước nhỏ giọt, một âm thanh cứ lượn lờ vương vít

và truyền vào tai tôi:

“Lương Ngâm, Lương Ngâm… là mình đây, mình khó chịu quá,

cậu mau đến cứu mình đi… mình ở trong bể nước… cậu nhất định…
phải đến cứu mình đấy…”

Á! - cái âm thanh đó? Tôi xúc động đến suýt chút nữa thì nhảy

người lên.

Đó là tiếng của Ngô Tiểu Yến! Không sai, chắc chắn là cô ấy!

Nhưng, buổi sáng rõ ràng mình tận mắt nhìn thấy xác cô ấy được
vớt ra từ trong bể nước mà, sao bây giờ… tiếng cô ấy lại vang lên
khe khẽ, từ xa tới gần, lặp đi lặp lại, vang lên từ cửa phòng kí túc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.