HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 208

thẳm.

Tôi lặng lẽ nhìn thầy, càng khẳng định rõ hơn thầy đã biết

ngọn nguồn của sự việc, có khi còn biết cả nguyên nhân mà Trương
Phượng và Đặng Mai chết. Tôi muốn mở miệng dò hỏi nhưng
không biết nói thế nào, dường như một khi nói ra thế giới của tôi
sẽ sụp đổ.

- Quay về đi! Quên hết tất cả, tiên đĩa vĩnh viễn sẽ không tìm

tới em - Một lúc lâu sau, thầy mới nhìn về tôi một cách thương xót,
khẽ nói.

Tiên đĩa?

Lại là tiên đĩa. Những nghi ngờ trong lòng tôi càng nhiều hơn.

Dương Lão không hề đơn giản, vô tư như tin đồn.

- Nếu em còn ở lại chiến đấu đến cùng với tiên đĩa thì sao?

- ở lại?

Thầy dùng một ánh mắt rất kì lạ nhìn tôi, sau đó cười lớn:

- Em cần có bác sỹ tâm lý. Ngày kia, bố mẹ sẽ tới trường đón

em. Trường học sẽ chịu trách nhiệm về tất cả tổn thất mà trường
gây ra cho em - Nói xong thầy nhặt một chiếc lá dưới đất lên rồi
từ từ đi khỏi.

Nhìn thầy dần đi xa, ngẩng đầu lên nhìn từng tầng lá che

khuất mặt trời, tôi chợt cảm giác như chúng không còn là những
chiếc lá nữa mà là những chiếc đĩa sứ nhỏ màu xanh lá cây. Tôi
hoảng loạn cúi đầu, lá vàng đầy mặt đất lúc này lại biến thành vô
số những chiếc đĩa sứ màu vàng. Chúng đang để lộ nụ cười tanh
mùi máu với tôi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.