HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 125

Bốn giờ sáng hôm sau, một buổi sáng mùa hạ rực hồng khiến cho cái bộ

mặt vốn rầu rĩ của phố Great Gaunt cũng phải trở thành tươi tắn, mụ Tinker
trung thành đánh thức người bạn cùng giường dậy, bảo cô ta sửa soạn đi là
vừa.

Mụ tháo then, mở khóa cửa lớn ngoài căn phòng chính (tiếng lách cách,

xủng xoảng làm cho những tiếng động còn ngái ngủ của dẫy phố phải
choàng giật mình); đoạn mụ bước ra phố, đi về phía Đại lộ Oxford gọi một
cái xe ngựa. Chẳng cần phải chú ý lắm đến số xe cũng không cần biết rằng
bác xà-ích từ sớm tinh mơ đã giong xe đi loanh quanh phố Swallow, hy
vọng một cậu công tử nào từ tiệm rượu lảo đảo về nhà, hẳn phải nhờ đến
tay bác và đang lúc say sưa, chắc thế nào cũng trả công hậu hĩnh.

Và cũng chẳng cần nói thêm rằng, nếu thật bác xà ích đang nuôi hy vọng

nói trên, thì bác đã thất vọng một cách thảm hại; vì ngài nam tước đáng
kính của chúng ta thuê bác giong xe cho mình về khu City đã nhất định
không chịu trả đắt hơn một xu.

Bác Jehu tha hồ van xin rồi gắt gỏng, vô ích; bác ta bèn quẳng mấy cái

hộp của cô Sharp xuống cạnh cổng, tuyên bố rằng bác sẽ kiện tại tòa để đòi
thêm tiền. Một bác xà ích khác xen vào:

- Thôi, tốt hơn là cứ đi đi. Cụ Pitt Crawley đấy.

Lão nam tước kêu lên tán thành:
- Đúng thế, bác Joe ạ. Tôi muốn xem đứa nào làm gì tôi tốt nào.
- Tôi cũng thế.

Joe nhăn nhó đáp, đoạn mang hành lý của lão nam tước chất lên nóc xe.
Lão nghị sĩ quốc hội bảo người xà ích:
- Dành cho tôi chỗ ngồi đằng trước đấy, nhà lãnh đạo ạ.

- Bẩm cụ, vâng.
Bác xà ích vừa đáp vừa giơ tay lên vành mũ, tuy trong thâm tâm tưởng

phát điên lên được (bác đã nhận lời dành chỗ ngồi ấy cho một cậu công tử
trẻ tuổi sinh viên trường đại học Cambridge, đang hy vọng thế nào cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.