HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 134

Em đến độ nửa giờ, thì chuông báo giờ ăn bắt đầu điểm.
Em cùng hai đứa học trò xuống nhà (chúng gầy nhom, hai con nhóc con

mặt mũi chẳng ra sao, đứa lên mười đứa lên tám). Em vận chiếc áo lụa quý
báu của chị (mà con mẹ Pinner đáng ghét cứ hằn học mãi vì chị cho em).
Họ coi em như người trong gia đình, trừ những ngày tiếp khách, khi ấy em
và hai cô tiểu thư ăn ở trên gác. Vâng, đã nghe tiếng chiếc chuông to báo
giờ ăn điểm; chúng em tề tựu đủ mặt trong gian phòng khách, chỗ Crawley
phu nhân đang ngồi. Bà này là bà hai, mẹ đẻ ra hai cô con gái. Bà là con
gái một nhà buôn sắt, cuộc hôn nhân này hồi ấy được coi là môn đăng hộ
đối lắm.

Nom bà ta thì hình như xưa kia cũng đẹp, mà đôi mắt hình như đã khóc

nhiều vì sắc đẹp tàn tạ của mình. Người bà ta gầy, nước da tai tái; hai vai
dô cao lên; lúc nào bà ta cũng im lặng. Còn chồng của bà là ông Crawley
cũng có mặt trong phòng, ăn mặc chỉnh tề, trông long trọng như một ông
chủ cho thuê đòn đám ma. Ông ta người gầy, xấu trai, nước da cũng tái, ít
nói; chân thì khẳng kheo, ngực lép kẹp, râu tóc một màu xám xịt như màu
rơm khô. Trông ông ta giống hệt bà mẹ trong bức tranh treo trên lò sưởi…
tức là bà Griselda trong gia đình Binkie.

Crawley phu nhân bước lên cầm lấy tay em, nói:
- Anh Crawley ạ, đây là cô giáo mới đấy, gọi là cô Sharp.

- Ô!
Ông Crawley vừa nói vừa vươn cổ ra nhìn, rồi lại cúi xuống đọc một bài

xã thuyết. Crawley phu nhân lại nói, đôi mắt trông như lúc nào cũng đẫm
lệ.

- Tôi mong rằng cô sẽ dịu dàng đối với các em.

Cô con gái lớn nói:
- Kìa, má, dĩ nhiên cô ấy dịu dàng. Con chỉ nhìn thoáng qua cũng đủ biết

cô này không đáng sợ.

- Thưa phu nhân, bữa ăn đã dọn xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.