HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 230

một con người rất sắc sảo, một con người nguy hiểm, đừng có lôi thôi vào
mà chết, v.v…

Nghe nói, Crawley chỉ cười tỏ ý biểu đồng tình, và chỉ trong khoảng hai

mươi bốn giờ đồng hồ, lại đem mọi chuyện kể lại cho Rebecca nghe đầy
đủ. Rebecca càng vì thế mà nhìn Osborne với con mắt đặc biệt, Bản năng
của đàn bà mách cô rằng chính Osborne đã mua con ngựa của Crawley, sau
bữa ăn lại đã bị mất thêm mấy chục đồng ghi-nê. Anh ta láu lỉnh nhìn
Crawley, nói:

- Tôi chỉ muốn khuyên anh dè chừng thôi, tôi hiểu bụng dạ đàn bà lắm;

tôi khuyên anh nên cẩn thận đấy.

Crawley nhìn anh ta với đôi mắt biết ơn đặc biệt:
- Xin cảm ơn anh, tôi thấy anh sáng suốt lắm.

Và George ra về, yên trí Crawley nói thực.
Anh ta kể lại cho Amelia nghe việc mình đã khuyên bảo Rawdon

Crawley – cái anh chàng cực kỳ tốt bụng lòng dạ thẳng như ruột ngựa phải
coi chừng cái cô Rebecca bé nhỏ láu lỉnh mưu mẹo ấy như thế nào.

Amelia kêu lên:

- Coi chừng ai chứ?
- Cái cô giáo bạn em ấy. Có gì mà sửng sốt?
- Ô kìa, anh George, anh đã làm cái gì thế Con mắt đàn bà của cô đã

được thần ái tình làm cho sáng suốt; chỉ thoáng qua, cô cũng đã khám phá
ra sự bí mật hoàn toàn bị che dấu trước con mắt bà Crawley, bà Briggs đáng
thương, và hơn cả, trước đôi mắt “cận thị” của anh chàng tự mãn có râu kia
tức là trung úy Osborne.

Lúc Rebecca quàng khăn cho bạn ở trên gác, hai cô bạn gái có dịp tỷ tê

chuyện riêng với nhau, bí mật bàn tính với nhau một tý; ấy là cái thú vị đặc
biệt của đời con gái.

Amelia lại sát gần nắm lấy hai bàn tay bé nhỏ của Rebecca:
- Rebecca, em biết hết rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.