HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 232

bầu bạn. Nhưng, bà Crawley nhất định không đồng ý cho Rebecca đi. Ở
thành phố Luân-đôn này, không có người đàn bà lịch thiệp với họ bằng bà
ta; nhưng khi còn đam mê

[95]

thì bà ta lại là người gắn bó ghê gớm; cho nên

bà cứ hăng hái ra sức mà bám chặt ấy Rebecca.

Tin Crawley phu nhân tạ thế không gây ra những nỗi buồn rầu hoặc

những lời bàn tán trong phạm vi gia đình Crawley, như người ta tưởng. Bà
Bute Crawley nói: “Có nhẽ tôi phải hoãn buổi họp mặt tối ngày kia mất!
Ngừng một lát, bà tiếp: “Tôi hy vọng rằng ông anh chồng tôi nên giữ tiếng,
đừng tục huyền lần nữa”. Nếu ông ấy lại lấy vợ, thì Pitt chắc giận đến phát
điên lên mất.

Rawdon góp ý kiến; anh ta vẫn không ưa người anh cả như cũ. Rebecca

không nói gì. Cả nhà hình như chỉ có cô có vẻ trang nghiêm, và bị xúc động
hơn cả. Hôm ấy, cô rời khỏi căn phòng trước khi Rawdon ra đi, nhưng ngẫu
nhiên hai người lại gặp nhau ở nhà dưới; anh chàng vừa từ biệt mọi người
xong; họ đứng lại nói chuyện với nhau một lúc.

Sớm hôm sau, Rebecca đang đứng trong cửa sổ nhìn ra sân, còn bà

Crawley thì đang bình thản đọc một cuốn tiểu thuyết Pháp, bỗng cô ta kêu
nên, giọng sợ hãi, làm bà giật nẩy mình:

- Thưa bà, cụ Pitt đến kìa.

- Cô em ạ, tôi không thể tiếp ông ấy, tôi không muốn tiếp ông ấy đâu.

Bảo Bowls nói rằng tôi đi vắng. Hay là cô đi xuống bảo ông ấy rằng tôi ốm,
không tiếp ai được. Trong người tôi còn mệt, không thể tiếp chuyện ông
anh tôi vào phút này đâu.

Nói đoạn, bà Crawley cúi xuống đọc tiếp cuốn sách.
- Thưa cụ, bà yếu quá, không tiếp khách được.

Cụ Pitt vừa định bước lên thang gác thì Rebecca chạy vội xuống nói vậy.

Cụ Pitt đáp:

- Càng hay. Cô Becky, tôi muốn gặp cô. Cô đi với tôi sang phòng khách.
Hai người cùng vào trong phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.