HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 390

Cháu chỉ cầu xin cô có một điều thôi, nghĩ là khi chia tay, cô đừng giận

cháu nữa. Cháu cũng thừa hưởng được truyền thống kiêu hãnh của dòng
họ cao quý nhà ta, nhưng không phải trong tất cả mọi vấn đề. Cháu đã
cưới con gái một họa xĩ làm vợ, song cháu không hề sấu hổ vì việc ấy…

Rawdon vội kêu lên:

- Không, nếu tôi có xấu hổ thì cứ đâm tôi một nhát đao cho chết tôi.
Rebecca bẹo tai chồng, cúi xuống ngó xem anh chàng có phạm lỗi chính

tả nào không, tiếp:

- Ông nỡm ơi, họa sĩ phải viết s, và xấu hổ thì viết x chứ.

Anh chồng chữa lại, hết sức thán phục sự hiểu nhiều biết rộng của cô

giáo yêu quý. Rebecca đọc tiếp:

- Cháu cứ tưởng rằng cô cũng chẳng lạ gì tình gắn bó của chúng cháu vì

chính bà Bute Crawley đã khuyến khích chúng cháu. Nhưng chúng cháu
cũng không trách bà ấy. Cháu đã cưới một người vợ nghèo, nhưng cháu
sẵn sàng chịu trách nhiệm về việc cháu làm. Cô thân yêu ơi, còn việc chia
gia tài thì xin cứ tùy cô, cháu sẽ không bao giờ phàn nàn lấy nửa lời.

Cháu muốn cô tin rằng cháu quý cô không vì tiền bạc. Trước khi từ giã

nước Anh, cháu muốn cô cháu mình hòa thuận với nhau như xưa. Xin cô
cho cháu được gặp mặt trước khi lên đường. Biết đâu vài tuần, vài tháng
nữa chẳng là quá muộn, cháu sẽ không có cái sung sướng được cô ban cho
một lời từ biệt khi rời bỏ xứ sở ra đi.

Becky ngọt ngào nói:
- Bà ấy không nhận ra được lời lẽ của em đâu; em đã cố đọc những câu

ngắn ngủi, cộc lốc…

Bức thư được gửi cho bà Briggs. Bà Briggs lấy điệu bộ hết sức bí mật

vừa trao cho bà Crawley bức thư, vừa nói mấy lời đơn giản, ngây thơ:

- Bà Bute đi rồi, chúng mình có thể đọc thư này được đấy!
Nghe vậy, bà Crawley nói:
- Bà Briggs đọc cho tôi nghe nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.