HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 402

Amelia nhìn chiếc giường nhỏ có trải đệm trắng; mấy ngày trước đây,

chiếc giường ấy vẫn còn là của cô. Amelia thầm ước đêm nay lại được ngủ
trên chiếc giường này, rồi cũng như ngày xưa, sáng ra thức dậy lại được
thấy mẹ cúi xuống nhìn mình mỉm cười. Cô nghĩ đến chiếc linh cữu to
tướng phủ vải hoa sặc sỡ kê trong gian phòng sang trọng mông mênh và tối
tăm kia đang chờ đợi mình trong tòa khách sạn đồ sộ ở khu phố Cavendish
mà ghê cả người. Ôi, chiếc giường bé nhỏ thân yêu! Đã biết bao đêm dài,
cô nhỏ những giọt nước mắt đầm đìa trên mặt gối? Đã biết bao lần cô tuyệt
vọng muốn cứ nằm trên giường như thế mà từ giã cõi đời. Nhưng bây giờ
ước vọng của cô đã thành sự thật rồi; người tình nhân cô yêu đến đau khổ
chẳng đã trở thành của cô mãi mãi rồi sao? Và bà mẹ hiền từ của cô cũng
đã bao lần kiên nhẫn âu yếm quanh quẩn bên chiếc giường này săn sóc cho
cô? Amelia lại bên chiếc giường quỳ xuống. Tấm linh hồn e lệ, dịu dàng và
thiết tha nhưng đã bị giầy vò ấy hướng về thượng đế tìm nguồn an ủi,
hướng về một sức mạnh mà phải nhận rằng xưa kia ít khi người thiếu nữ ấy
tìm đến. Cho đến nay lòng tín ngưỡng của Amelia là tình yêu; nhưng giờ
đây trái tim buồn rầu đang ứa máu vì thất vọng kia đã bắt đầu cảm thấy cần
một nguồn an ủi khác rồi.

Chúng ta có quyền lắng nghe, hoặc nhắc lại đây những đời cô cầu

nguyện không nhỉ? Thưa các bạn đó là những điều bí mật vượt ra ngoài
phạm vi của Hội chợ phù hoa là cái thế giới của cuốn truyện này.

Điều có thể thấy được là khi bữa tiệc trà đã dọn ra cô thiếu nữ trẻ măng

của chúng ta bước xuống thang gác, vẻ mặt hớn hở hơn nhiều. Cô không
còn băn khoăn than thở cho số phận của mình, cũng không nghĩ đến thái độ
lạnh nhạt của George hoặc đôi mắt của Rebecca như vừa rồi nữa. Cô xuống
nhà hôn cha mẹ, ríu rít nói chuyện với ông lão, và làm cho ông Sedley cảm
thấy vui vẻ khác hẳn mọi ngày. Cô ngồi vào cây dương cầm của Dobbin
mua tặng vừa đàn vừa hát những bài hát cũ kỹ mà ông già rất ưa nghe. Cô
nhận xét trà pha rất ngon, lại khen cách mẹ bày mứt trong bát thủy tinh cực
khéo. Vì quyết làm cho mọi người trong nhà vui vẻ, nên chính cô cũng thấy
mình vui lây. Trở về khách sạn, Amelia nằm xuống chiếc linh cữu ngủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.