HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 436

- Không phải là đại úy George, ngài thật chẳng biết cái gì, đại úy

Osborne.

Viên trung tướng vẫn cứ cau có hết nhìn Becky lại nhìn George.

- Đại úy Osborne, phải. Có họ hàng gì với gia đình quý tộc L-Osborne

không đấy?

- Chúng tôi cùng mang chung một huy hiệu của dòng họ.
George đáp vậy, mà sự thực quả có như thế. Mười lăm năm về trước, ông

Osborne đã đi hỏi một nhà chuyên môn và “cóp” đúng cái huy hiệu của nhà
L – kia trong sách “Danh bạ quý tộc” để sơn lên chiếc xe của mình. Nghe
George tuyên bố vậy, viên tướng không đáp; ông ta cầm lấy chiếc ống
nhòm xem hát – hồi ấy người ta chưa chế ra loại ống nhòm hai ống kính –
giơ lên quan sát khắp phòng. Nhưng Rebecca trông thấy rõ con mắt bên kia
của ông đang chiếu ra những tia lửa hằn học về phía mình và George.

Cô càng tỏ vẻ thận trọng hơn:
- Chị Amelia có mạnh khỏe không? Nhưng em chẳng cần phải hỏi: chị

ấy trông đẹp ra đấy. Còn cái người đàn bà đẹp beo béo ngồi cạnh chị ấy là
ai thế? Ý trung nhân của anh chứ gì? Gớm, đàn ông các anh tệ thật. Lại cả
anh Sedley đang ăn kem kìa: coi bộ anh ấy ăn ngon quá! Thưa trung tướng,
sao chúng ta lại chưa ăn kem nhỉ?

Cơn giận dữ của viên trung tướng bùng lên:

- Để tôi đi mua mang về bà xơi ạ?
George ôn tồn:
- Xin lỗi ngài, cứ để tôi.

- Không, em cũng muốn đến chỗ Amelia một tí: chị ấy thật đáng quý.

Đại úy George, đưa tay cho em vịn.

Nói đoạn, cô gật đầu chào viên tướng, lanh lẹn bước ra ngoài hành lang.

Lúc chỉ có hai người đi cạnh nhau, cô ta đưa mắt nhìn George một cách thật
lạ lùng mà láu lỉnh, cái nhìn ngụ ý. “Anh có hiểu câu chuyện ra sao không?
Có thấy hắn phát điên phát rồ vì tôi không”? Nhưng George không nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.