HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 438

George nhe hàm răng trắng muốt cười, giơ tay vê vê bộ ria mép màu phổ

phách:

- Đóng kịch hả?… Cóc cần; cô ta là hoa khôi đẹp nhất nước Anh đấy.

Dobbin, anh không lịch sự một tí nào. Nhưng mà kìa, nhìn xem; cô ta chưa
nói, tướng Tufto đã toét miệng ra cười rồi? Chao ôi! Đôi vai mới xinh làm
sao! Emmy, sao em không mua lấy một bó hoa! Ai cũng đem theo hoa cả.
Bà O’Dowd chen vào:

- Thế sao ông không mua một bó?
Cả Dobbin và Amelia thầm cám ơn câu trả lời đúng lúc của bà này,

nhưng sau đó hai người đàn bà đều không có vẻ được hài lòng. Amelia
buồn rầu nhận thấy kẻ địch của mình lộng lẫy quá, duyên dáng quá, trội
hơn hẳn mình.

Còn bà O’Dowd suốt buổi tối hôm ấy cũng lặng thinh sau sự xuất hiện

rực rỡ của Rebecca, không tán chuyện về Glenmalony nữa.

Mấy ngày sau, có lần Dobbin hỏi George:
- George, anh định bao giờ mới chừa đánh bạc đấy? Anh hứa với tôi như

thế có dễ đã một thế kỷ rồi nhỉ?

-Còn anh, anh định bao giờ mới nghỉ dạy luân lý cho tôi? Việc quái gì

anh phải lo? Chúng tôi chơi cò con với nhau thôi mà. Đêm qua tôi được.
Anh cho rằng Crawley bịp à? Cứ chơi thực thà với nhau thì từ giờ đến cuối
năm tôi cũng hòa vốn.

- Nhưng tôi tin rằng nếu hắn thua, hắn không có tiền trả đâu.
Lời khuyên của Dobbin cũng chẳng có tác dụng gì hơn mọi lần. Bây giờ

Osborne và Crawley đã thành đôi bạn nối khố. Tướng Tufto đi dự tiệc ở
ngoài luôn. Kề sát bên phòng của viên trung tướng là căn phòng của hai vợ
chồng viên sĩ quan tùy tòng; tại đây, bao giờ George cũng được tiếp đón
nồng hậu.

Lần vợ chồng George đến thăm vợ chồng Crawley ở đây, thái độ của

Amelia khiến cho lần đầu tiên xuýt nữa hai vợ chồng thành ra giận nhau.
George mắng vợ một cách thô bạo vì cô không muốn đi với mình, và lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.