HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 443

ngồi một mình trên chiếc ghế dài; đến lúc thấy có Rebecca ngồi cạnh vợ,
anh ta lập tức quay lại. Lúc này Becky vừa mới diễn thuyết cho bạn nghe
xong về những thói xấu George đang mắc phải:

- Trời ạ, chị thân yêu ơi, chị phải bảo anh ấy thôi đi, đừng đánh bạc nữa,

nếu không rồi thì tai vạ vào thân đấy, đêm nào Rawdon và anh ấy cũng chơi
bài; chị biết đấy, anh ấy có giàu đâu; nếu không cẩn thận rồi Rawdon sẽ
được hết tiền mất. Sao buổi tối không đến em chơi cho vui, cứ ngồi nhà
buồn thiu với cái ông đại úy Dobbin kia? Kể ra ông ta cũng dễ thương lắm,
nhưng mà hai chân to bè bè ra ai mà yêu được. Bàn chân anh ấy nhà chị
trông xinh lắm… anh ấy đã lại kia… đi đâu về đấy, ông tướng? Chị Emmy
đang khóc đỏ mắt vì anh đấy. Anh tìm em để nhảy điệu quadrille phải
không?

Thế là cô ta đặt bó hoa và chiếc khăn san xuống cạnh Amelia, rồi thoăn

thoắt cùng George bước ra khiêu vũ.

Chỉ có đàn bà mới độc địa đến thế. Dễ thường ở đâu những mũi tên nhọn

của cô có tẩm thuốc độc, nó làm cho người ta đau đớn gấp nghìn lần thứ
khí giới cùn của đàn ông. Cô Emmy đáng thương của chứng ta suốt đời
chưa biết thù ghét ai, giễu cợt ai, giờ đây đành chịu bất lực trong bàn tay
tàn nhẫn của kẻ địch.

George khiêu vũ với Rebecca độ hai ba lần… Amelia cũng chẳng biết rõ

là mấy lần nữa. Cô cứ ngồi trơ trọi trong một xó, chẳng ai buồn để ý tới;
chỉ có Rawdon thỉnh thoảng lại gần nói vài câu chuyện vụng về. Đến
khuya, đại úy Dobbin mới đánh bạo mang đồ giải khát lại cho cô và ngồi
bên cạnh. Dobbin không muốn hỏi thăm tại sao cô có vẻ sầu khổ như thế,
nhưng vì nước mắt cứ muốn trào ra nên Amelia phải nói thác rằng vợ
Rawdon vừa mách George vẫn bê tha bài bạc. Dobbin nói:

- Kể cũng lạ, khi người ta đã mê cờ bạc thì người ta bằng lòng chui vào

cái cạm bẫy rất vô lý của những thằng khốn kiếp.

Emmy đáp:
- Đúng thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.