HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 555

đánh bạc có thể giúp mình tăng thêm số thu hoạch thật đấy, nhưng bản thân
nó không phải là một số thu hoạch chắc chắn. Rồi có ngày thiên hạ chán
đánh bạc, lúc ấy vợ chồng mình xoay xở ra sao?” Rawdon công nhận vợ
nói có lý; quả thật anh ta đã nhận thấy rằng sau mấy buổi tổ chức ăn đêm
tại nhà và v.v. bọn đàn ông đã tỏ ra chán không muốn đánh bạc với anh ta
thực, và cái sức quyến rũ của Rebecca cũng không thể khuyến khích họ
tham dự một cách hào hứng như trước.

Cuộc sống thoải mái vui vẻ của đôi vợ chồng ở Paris chẳng qua cũng là

một trò giải trí vô nghĩa cho qua ngày; Rebecca hiểu rằng muốn giúp cho
chồng làm nên thì phải về nước. Cô phải kiếm cho chồng một chức vụ nào
đó ở nước Anh hoặc ở các thuộc địa; cho nên cô ta quyết định hễ có cơ hội
là trở về Anh. Biện pháp đầu tiên của Rebecca là xui chồng bán phăng cấp
bậc trung tá và chịu ăn nửa lương vậy. Ít lâu nay, anh ta đã thôi không đảm
nhiệm chức vụ sĩ quan phụ tá của tướng Tufto nữa rồi. Đi đâu Rebecca
cũng giễu cợt lão sĩ quan già này về mớ tóc giả lão đeo khi đến Paris, về
tấm áo gi lê, về bộ răng giả, nhất là về chuyện lão cứ nhất định tự cho mình
là một tay chim gái cừ khôi, và đàn bà con gái ai đến gần lão cũng phải mê
tít. Hồi này, lão trung tướng đang xun xoe quanh bà Brent – vợ viên cao uỷ
Brent; bà này có bộ lông mày rậm như chổi sể; lão tốn vô khối hoa, cơm
thết tại khách sạn, vé mời ghế “lô” rạp hát và các thứ đồ chơi vặt. Bà Tufto
đáng thương cũng vẫn không sung sướng hơn mấy tí, vẫn đành ngồi suốt
những buổi tối dài đằng đẵng với mấy cô con gái; bà hiểu rằng ông trung
tướng nhà bà còn đang bận túc trực sau ghế bà Brent ở rạp hát, râu tóc uốn
quăn, xức nước hoa thơm lừng. Mất lão trung tướng, Rebecca đã có hàng tá
đàn ông cảm lăn cảm lóc thế chân; kể ra khôn ngoan lanh lợi như cô ta thì
đánh gục tình địch dễ như bỡn, nhưng ta đã rõ, Rebecca cảm thấy chán
ngán cuộc sống thù tiếp vô vị; những “lô” ghế ở rạp hát, những bữa tiệc ở
khách sạn cô thấy ngấy lắm rồi. Những bó hoa thơm không dành làm vốn
cho tương lai được, mà các thứ đồ chơi lặt vặt, khăn tay thêu hoa và bao tay
bằng da dê nào có gặm ra mà ăn được đâu. Cô thấy sự vui chơi vô nghĩa
quá, phải kiếm những món lợi nào chắc chắn hơn mới được Đúng lúc ấy, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.