HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 75

giống như một tiếng thở dài; mắt lại tiếp tục nhìn xuống đôi ủng cao chí
thiết của mình.

George nói:

- Cô Sedley… Amelia, ta chơi vài bản nhạc đi.
Lúc này anh ta cảm thấy có một sức gì kỳ lạ gần như không cưỡng lại

được, nó xô mình muốn ôm ghì lấy cô thiếu nữ vào hai tay, và hôn cô ngay
trước mặt mọi người; cô thiếu nữ nhìn anh chàng một lúc lâu; nếu bảo rằng
lúc ấy hai người mới yêu nhau thì có lẽ tôi đã nói sai sự thực vì thực tế là
đôi thanh niên nam nữ này đã được hai bên cha mẹ nuôi nấng từ bé cốt
nhằm mục đích ấy; lễ ăn hỏi của đôi bên đã tuyên bố trong hai họ đến mười
năm nay rồi.

Hai người bước lại gần cây đàn dương cầm kê ở cuối phòng khách, bao

giờ đàn dương cầm cũng kê ở đấy. Chỗ này hơi tối nên Amelia, một cách tự
nhiên nhất trần đời, đặt bàn tay mình vào bàn tay Osborne. Dĩ nhiên anh ta
có thể nhìn rõ lối đi giữa những hàng ghế hơn cô nàng nhiều. Thế là họ bỏ
Joseph Sedley và Rebecca ngồi với nhau ở phòng khách; Rebecca đang đan
một cái túi lụa màu xanh. Cô nói:

- Chả cần phải hỏi, em cũng biết chuyện riêng gia đình nhà ta. Hai người

vừa tiết lộ sự bí mật của họ rồi đấy.

Joseph đáp:
- Bao giờ anh ta thăng chức đại úy, tôi tin rằng công việc sẽ thu xếp

xong. George Osborne là người tốt lắm.

Rebecca nói:
- Em gái anh cũng là một người đáng quý nhất đời. Sung sướng thay

người đàn ông nào chinh phục được chị ấy Nói xong, cô Sharp thở dài thật
to.

Khi nào một cặp trai gái chưa lập gia đình ngồi với nhau mà đụng chạm

đến cái vấn đề tế nhị này, lập tức họ dễ dàng trở thành thân mật và ưa tâm
sự với nhau. Chả cần phải kể lại câu chuyện đang diễn ra giữa Sedley và cô
thiếu nữ. Cứ xem đoạn trên đủ biết câu chuyện ấy không có gì là đặc biệt dí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.