HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 811

sinh hoạt cực kỳ giản dị, nhưng hoàn toàn bằng lòng với cuộc sống của
mình, lúc nào cũng tỏ ra thoải mái, vui vẻ như không.

Lúc Mac ăn xong bữa sáng ê hề của mình thì đa số bạn hữu cũng đã

đứng dậy. Anh chàng bá tước trẻ tuổi Varinas ngậm một chiếc tẩu bọt bể to
tướng, còn đại uý Hugues thì đang loay hoay cuốn điếu thuốc lá; cậu thanh
niên Tandyman khí huyết cương cường đang vừa cặp một con chó săn giữa
hai đùi, vừa ra sức mà tung hoành mấy đồng tiền chơi sấp ngửa với đại uý
Deuceace (không lúc nào thấy Tandyman chịu ngồi yên mà không đánh bạc
hoặc chơi trò gì đấy). Mac và Rawdon bỏ phòng ăn bước ra, không ai hé
răng nói nửa lời về cái việc đang choán lấy tâm trí họ. Trái lại, lúc này cả
hai cùng vui vẻ tham gia câu chuyện của các bạn; vả chăng, việc gì mà phải
làm phiền họ? Trong Hội chợ phù hoa, những “cuộc vui suốt tháng, trận
cười thâu đêm” chẳng vẫn diễn ra song song với bao sự đau khổ đó sao?
Lúc Rawdon và bạn đi dọc theo phố St. James để vào câu lạc bộ, họ thấy từ
trong nhà thờ người đi lễ về đổ ra đông như kiến.

Những tay quen thuộc của câu lạc bộ hay đứng há hốc mồm nhòm qua

cửa sổ nhấm nháy các cô qua đường vẫn chưa thấy đến chiếm lĩnh vị trí
quan sát của mình… Phòng để báo chí vắng tanh.

Rawdon chỉ mới thấy có một người lạ mặt, và một người khác còn cho

anh ta chịu một món nợ vì thua bạc; dĩ nhiên anh ta không muốn nhìn mặt
người này. Một người thứ ba đang ngồi đọc tờ tuần báo “Người bảo hoàng”
ở bàn (một tờ báo nổi danh vì hết sức trung thành với Nhà vua và Nhà thờ,
và vì lắm chuyện rắc rối nữa); người này ngẩng mặt lên chăm chú nhìn
Rawdon rồi bảo:

- Crawley, tôi có lời mừng anh.

Rawdon hỏi:
- Anh định nói gì vậy?
- Báo “Người quan sát” và cả báo “Người bảo hoàng” nữa cũng đăng tin

đây này.

- Đăng cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.