HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 818

May quá, hắn được đại uý Macmurdo can thiệp giúp. Anh chàng này

đứng lên, thề độc một câu, rồi trách Rawdon đã ăn nói quá lời!

- Anh đã bằng lòng nhờ tôi thu xếp hộ công việc thì phải nghe theo cách

giải quyết của tôi, không được theo ý riêng. Anh không có quyền sỉ nhục
ông Wenham với lối ăn nói như vậy. Anh cần phải xin lỗi ông ấy. Còn việc
đưa thư thách thức cho hầu tước Steyne thì anh nhờ người khác, tôi không
muốn làm. Nếu ngài hầu tước bị ăn đòn nhưng lại muốn câm miệng hến thì
mặc kệ ngài. Còn như cái chuyện rắc rối về… về bà Crawley, theo ý tôi,
không có gì là căn cứ hết; nghĩa là vợ anh vô tội, như lời ông Wenham đã
cam đoan. Tóm lại nếu anh không bịt câu chuyện đi và nhận chức tổng trấn
thì anh rõ là một thằng xuẩn.

Wenham mừng rơn, vội kêu lên:
- Đại uý Macmurdo, ông ăn nói thật biết điều quá. Tôi không giận vì

những lời ông Crawley vừa thốt ra trong cơn nóng nảy đâu.

Rawdon cười gằn, nói:

- Ông giận làm sao được tôi.
Viên đại uý vui vẻ bảo bạn:
- Thôi ông nỡm, im mồm đi, ông Wenham đây không phải là người ngổ

ngáo, ông ấy nói thế là rất phải.

Người phái viên của ngài hầu tước Steyne nói:
- Theo ý tôi, việc này nên giữ hoàn toàn bí mật, tuyệt đối không nên để

lộ ra ngoài. Như thế là vì quyền lợi của bạn tôi cũng như của trung tá
Crawley, mặc dầu ông ta vẫn một mực coi tôi là kẻ thù.

Đại uý Macmurdo đáp:

- Hầu tước Steyne chắc không muốn nói câu chuyện này ra làm gì, còn

chúng tôi dĩ nhiên cũng chẳng nên báo cáo ra với thiên hạ. Câu chuyện
không hay ho gì, càng ít nhắc đến bao nhiêu, càng tốt. Các ông bị xơi đòn,
chứ không phải chúng tôi. Nếu các ông vẫn lấy làm bằng lòng thì việc gì
chúng tôi lại lấy làm khó chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.