HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 94

Cho nên hôm trung úy Osborne đến công viên Russell để cùng đi chơi

Vauxhall, anh ta đã nói với hai cô thiếu nữ và bà mẹ thế này:

- Bà Sedley, thưa bà, bà cho phép chúng con được tự do: con đã mời

Dobbin bạn con đến dùng bữa ở đây, rồi cùng đi chơi Vauxhall. Tính anh ấy
cũng dút dát như anh Joe.

- Nhút nhát! Xì!
Anh chàng béo, vừa đáp, vừa đưa cặp mắt chiến thắng nhìn sang cô

Sharp.

Osborne cười, nói thêm:

- Anh ấy nhút nhát thật đấy. Nhưng Sedley, anh lịch sự hơn nhiều. Tôi

gặp anh ấy ở Bedford, lúc đến đây tìm anh. Tôi đã bảo anh ấy rằng Amelia
về nhà rồi, và chúng ta đang dự định tổ chức một buổi đi chơi tối; còn bà
Sedley thì đã tha thứ cho anh ta về tội đánh vỡ cái bình rượu hồi còn nhỏ.
Bà còn nhớ chuyện không may ấy không ạ? Bảy năm qua rồi.

Bà Sedley đáp:
- Làm bẩn hết cái áo lụa màu tím của bà Flamingo. Cái thằng vụng về

quá. Mấy cô chị cũng chẳng khéo léo hơn mấy tý. Bà Dobbin hôm qua
cũng đến Highbury chơi cùng ba cô con gái. Gớm, mặt với mũi.

Osborne láu lỉnh hỏi:
-Nhà ông cố vấn giàu lắm phải không, bà? Bà xem liệu mấy cô con gái,

có cô nào con lấy làm vợ được không?

- Chỉ nói bậy thôi nào. Ai thèm rước cái mặt vàng khè của anh về làm

của nợ, anh nói tôi xem?

- Mặt con mà vàng khè? Bà hãy chờ xem mặt Dobbin đã. Anh ta đã ba

lần bị bệnh sốt rét, hai lần ở Nassau, một lần ở St. Kitts.

Bà Sedley đáp:
- Được được? Đối với chúng tôi, mặt anh thế là đủ vàng lắm rồi, có phải

không, Emmy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.