HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 991

rồi bỏ đi, người đàn bà cũng cúi chào tỏ ý vĩnh biệt một cách lạnh lùng
không kém.

Dobbin bỏ đi rồi, Emmy tỏ ra đặc biệt phấn khởi, vui vẻ với Becky; cô

vội vội vàng vàng thu dọn trong phòng rồi dẫn cô bạn cũ về căn phòng đã
dành riêng; xưa nay tính tình cô bạn nhỏ của chúng ta vẫn điềm đạm không
mấy khi tỏ ra hoạt động và hăng hái như vậy. Thói thường vẫn thế, những
người bản chất yếu đuối, khi sắp làm một chiếc gì bất công, họ vẫn hay vội
vã làm cho chóng xong, bởi vậy, Emmy nghĩ rằng những cử chỉ của mình
vừa rồi chính là một cách tỏ rõ tấm tình gắn bó chung thuỷ và kính mến đối
với người chồng đã khuất.

Georgy đi xem hội về ăn trưa, thấy trên bàn vẫn bày đủ bốn xuất ăn như

thường lệ; nhưng nó thấy có một người đàn bà ngồi vào chỗ mọi khi vẫn
dành cho thiếu tá Dobbin. Thằng bé nói một cách rất tự nhiên như thường
ngày:

- Ô kìa, bác Dob đâu?
Mẹ nó bảo:

- Hôm nay thiếu tá Dobbin ăn cơm ngoài, chắc thế.
Đoạn Emmy kéo con trai lại, hôn con mấy cái liền, vén mớ tóc xoã trên

trán con rồi giới thiệu với bạn:

- Rebecca, cháu đây.

Câu nói cũng có nghĩa là: “Chị xem trẻ con trên đời này có đứa nào được

bằng nó không?” Becky làm ra bộ say sưa ngắm thằng bé, rồi âu yếm bắt
tay nó; cô ả nói:

- Cháu yêu quý, nom thật giống thằng cháu… Cô ta cảm động quá,

nghẹn lời không nói tiếp được, nhưng chẳng cần bạn nói ra, Amelia cũng
hiểu rõ Becky đang nhớ đến đứa con quý báu của cô ta.

Tuy vậy, có cô bạn ngồi cạnh, Becky cũng được an ủi, thành thử bữa ấy

cô ta ăn rất ngon miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.