HỘI HÈ MIÊN MAN - Trang 10

nước tung tóe nước thành tia trong ánh sáng rạng rỡ. Mọi khoảng cách giờ
đây đều ngắn lại kể từ khi chúng tôi từ vùng núi trở về.

Vì có sự thay đổi độ cao, những con đường đồi dóc giờ không còn là

vấn đề, ngược lại, tôi còn thấy dễ chịu, việc leo lên tầng cao nhất của khách
sạn để làm việc trong căn phòng nhìn ra lớp lớp những mái nhà và ống khói
nhô lên từ ngọn đồi cao của khu phố là một điều dễ chịu. Lò sưởi hoạt
động tốt khiến căn phòng ấm áp, thật tuyệt để ngồi viết. Tôi đem theo cam
và hạt dẻ nướng trong túi giấy, và mỗi khi đói lại bóc những quả cam bé
như quả quất rồi ném vỏ và nhổ hạt vào lửa khi ăn, cũng như đống hạt dẻ.
Bao giờ đi bộ và cái lạnh và làm việc cũng khiến tôi đói. Trong phòng có
chai rượu anh đào chúng tôi đem từ núi về và tôi uống một ngụm kirsch
mỗi khi viết đến đoạn kết của truyện, hoặc vào cuối mỗi ngày làm việc. Kết
thúc một ngày viết, tôi cất cuốn sổ tay hoặc giấy vào ngăn kéo bàn và cho
phần cam còn lại vào túi. Nếu không, ở trong phòng chúng sẽ đông cứng lại
vào ban đêm.

Cảm giác thật tuyệt vời khi ta đi xuống từng ấy lượt cầu thang dài và

biết mình vừa có được may mắn trong công việc. Tôi luôn viết cho đến khi
hoàn thành một cái gì đấy và chỉ dừng lại khi biết câu chuyện tiếp theo sẽ
như thế nào. Đó là cách để đảm bảo hôm sau ta có thể nối được mạch viết
cũ. Nhưng cũng có khi bắt đầu viết một truyện mới tôi không biết diễn tiến
sẽ ra sao, những lúc ấy tôi ngồi trước lò sưởi, vắt nước từ vỏ những quả
cam nhỏ vào mép lửa để ngắm nhìn ngọn lửa xanh kêu xèo xèo mà chúng
tạo ra. Tôi đứng nhìn ra những mái nhà của Paris và nghĩ, “Đừng lo lắng. Ta
vẫn luôn viết được thì giờ thế nào ta cũng sẽ viết được. Tất cả những gì ta
cần là viết một câu chuyện chân thật. Phải viết ra được câu thật nhất mà ta
biết.” Và thế là rốt cuộc tôi viết một câu chân thật, rồi từ đó tiếp tục. Khi ấy
thì không có gì khó bởi luôn có những câu chân thật mà tôi biết, tôi đã thấy,
hay tôi đã nghe từ người khác. Nếu bắt đầu viết một cách hoa lá cành, hoặc
giống như ai đó đang giới thiệu hay trình bày một vấn đề, tôi thấy mình có
thể cắt béng và vứt đi những thứ hoa văn trang trí, những chạm trổ cầu kỳ
ấy, để bắt đầu từ câu đầu tiên rõ ý và đơn giản nhất trong những gì đã viết.
Trong căn phòng ở trên cao ấy, tôi quyết định sẽ viết một truyện ngắn cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.