HỘI HÈ MIÊN MAN - Trang 105

viết những truyện thật sự nghiêm túc, xong đâu đó rồi mới thay đổi cấu trúc
và viết lại, nên chẳng suy suyển gì đến anh. Tôi không tin và muốn tranh cãi
đến cùng, nhưng để hỗ trợ lập luận của mình, để chứng mình cho anh thấy
và thuyết phục được anh, tôi cần phải có tiểu thuyết, nhưng tôi lại chưa từng
viết cuốn tiểu thuyết nào cả. Từ khi tôi bắt đầu nghiên cứu phân tích những
truyện của mình, tránh những gì dễ dãi có sẵn và cố gắng sáng tạo thay vì
miêu tả, viết văn trở thành một công việc tuyệt vời. Nhưng đó là loại cng
việc nhọc nhằn và tôi không biết viết một cái gì đó dài như tiểu thuyết thì
phải làm như thế nào. Tôi vẫn thường phải ngồi trọn cả buổi sáng để ra
được một đoạn văn.

Vợ tôi, Hadley, mừng cho tôi vì được đi, dù nàng không xem những gì

đọc được của Scott là nghiêm túc. Theo tiêu chuẩn của nàng, nhà văn giỏi
phải như Henry James. Nhưng nàng nghĩ đây là một dịp tốt để tôi nghỉ ngơi
không làm việc và đi chơi xa, dù cả hai chúng tôi từng mơ có đủ tiền mua
xe và lái đi đây đó với nhau. Nhưng chuyện ấy với tôi là không tưởng, nhà
Boni và Liveright vừa gửi cho tôi một khoảng hai trăm đô la tạm ứng cho
tập truyện ngắn đầu tiên sẽ xuất bản ở Mĩ vào mùa thu tới, ngoài ra tôi còn
viết truyện cho tờ Frankfurter Zeitung Der Querschnitt ở Berlin, tờ This
Quarter
The Transatlantic Review ở Paris và chúng tôi đang sống hết
sức tằn tiện không tiêu xài gì, trừ những chi tiêu cần thiết, để có tiền tháng
bảy đi nghỉ feria ở Pamplona và Madrid rồi sau đó là đi nghỉ ở Valencia.

Buổi sáng hẹn đi ở Gare de Lyon, tôi đến thật sớm và chờ Scott bên

ngoài cửa ra tàu. Anh giữ vé. Gần đến giờ tàu chạy nhưng không thấy anh
đến, tôi mua một vé qua cửa vào khu đường ray và đi dọc bên hông tàu tìm
anh. Vẫn không thấy anh đâu, và khi còn tàu bắt đầu lăn bánh, tôi lên
khoang đi suốt từ đầu đến cuối với hi vọng mong manh sẽ gặp anh trên đó.
Con tàu dài và anh không có ở đó. Tôi trình bày với người bán vé rồi mua
một vé hạng hai – vì không có hạng ba – và hỏi tên khách sạn hạng nhất ở
Lyon. Không còn cách nào khác ngoài việc đánh cho anh một bức điện
thông báo địa chỉ khách sạn ở Lyon nơi tôi sẽ chờ, khi tàu dừng ở Dijon.
Anh có thể đã đi trước khi kịp nhận bức điện, nhưng vợ anh có lẽ sẽ chuyển
tiếp nó cho anh. Cho đến lúc ấy, tôi chưa từng nghe chuyện một gã đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.