HỘI HÈ MIÊN MAN - Trang 133

“Tôi không muốn thế. Tôi muốn anh nói thật.”

“Giờ anh có tin tôi không?”

“Tôi không biết,” anh đáp.

“Đến Louvre đi,” tôi nói. “Chỉ cần xuống cuối đường qua bên kia sông

là đến.”

Chúng tôi qua bên Louvre, anh ngắm những bức tượng nhưng vẫn nghi

ngờ chính mình.

“Về cơ bản, điều quan trọng không phải là kích thước lúc nó đang ở

trong tình trạng nghỉ ngơi,” tôi nói. “Mà là tầm cỡ khi phát triển. Ngoài ra
góc độ cũng là một vấn đề.” Tôi hướng dẫn anh cách dùng gối và một vài
thứ khác có thể hữu ích mà anh nên biết.

“Có một cô gái rất tử tế với tôi,” anh nói. “Nhưng sau khi Zelda nói thế

thì…”

“Quên những gì Zelda nói đi,” tôi nói với anh. “Zelda bị điên. Còn anh

không có vấn đề gì cả. Chỉ cần anh tự tin và làm những gì cô em kia muốn.
Zelda chỉ muốn hủy diệt anh thôi.”

“Anh chẳng biết gì về Zelda cả.”

“Thôi được,” tôi nói. “Cứ xem như thế đi. Nhưng anh đi ăn trưa là để

hỏi tôi và tôi đã cố gắng cho anh một câu trả lời thẳng thắn.”

Nhưng anh vẫn nghi ngờ.

“Hay ta đi xem tiếp vài bức tranh?” tôi hỏi. “Anh có xem cái gì khác ở

đây ngoài bức Mona Lisa chưa?”

“Tôi không có tâm trạng nào đi xem tranh,” anh nói. “Tôi có hứa gặp

vài người ở quán bar Ritz.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.