HỘI HÈ MIÊN MAN - Trang 35

trường đua và tiến về đích trước bốn thân. Chúng tôi cất đi một nửa số tiền
và đặt nửa còn lại vào chú ngựa thứ hai. Chú ngựa này bứt phá lên trên dẫn
đầu suốt chặng đường đua có rào chắn, nhưng đến đường băng thì bị con
ngựa ứng cử viên vô địch rút ngắn khoảng cách sau từng bước nhảy, và anh
chàng chỉ kịp cán qua vạch đích dưới cơn mưa của hai cái roi thi nhau quật
xuống.

Chúng tôi làm một ly sâm banh ở quầy bar dưới khán đài đợi kết quả

chung cuộc.

“Chà, cái trò đua ngựa này lao tâm khổ tứ ra phết,” vợ tôi nói, “Anh có

thấy con ngựa kia đuổi theo con ngựa của chúng ta như thế nào không?”

“Anh mà còn rạo rực đây này.”

“Tỉ lệ cược thế nào?”

“Cote (tỉ lệ cược niêm yết) là một ăn mười tám. Nhưng có lẽ vào phút

chót còn tăng lên nữa.”

Bọn ngựa lần lượt đi ra, chú ngựa của chúng tôi ướt sũng, hai lỗ mũi mở

to phập phồng thở, anh nài vỗ vỗ chú.

“Tội nghiệp nó,” vợ tôi nói. “Còn ta thì chỉ ngồi cá cược.”

Chúng tôi quan sát đoàn ngựa đi qua, làm thêm một cốc sâm banh nữa,

và tỉ lệ cược sau cùng hiện lên: 85. Có nghĩa là cứ mười franc sẽ ăn được
tám mươi lăm franc.

“Chắc có nhiều người đặt lớn vào phút cuối.” tôi nói.

Nhưng chúng tôi đã kiếm được rất nhiều tiền, một số tiền lớn đối với

chúng tôi và giờ chúng tôi có cả mùa xuân lẫn tiền bạc. Tôi nghĩ đấy là tất
cả những gì chúng tôi cần. Trong một ngày mỹ mãn như thế, mỗi người giữ
lại một phần tư số tiền thắng cược để xài thì vẫn còn một nửa dành để cá
cược tiếp. Tôi bí mật cất số tiền đầu tư ấy vào một chỗ riêng không chung
đụng với những khoản khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.