HỘI HÈ MIÊN MAN - Trang 96

Dunning như bộ xương khô nằm trên đệm, rõ ràng là ông đang chết vì

suy dinh dưỡng, nhưng tôi thuyết phục Ezra rằng xưa nay ít có ai chết khi
miệng vẫn nói tròn vành rõ chữ và tôi cũng chưa từng thấy ai sắp chết mà
vẫn ngâm terza rima có vần có điệu mà ngay Dante tôi nghĩ cũng chưa chắc
làm được. Ezra bảo ông ấy có nói bằng terza rima đâu, và tôi đáp hay vì lúc
ấy tôi buồn ngủ nên những điều ông gửi gắm cho tôi nghe sao giống terza
rima
thế. Rốt cuộc, sau một đêm ở cùng Dunning đợi chết, vấn đề được đặt
vào tay bác sĩ và Dunning được chuyển đến một bệnh viện tư để giải độc.
Ezra bảo đảm thanh toán phần chữ trị và ông thay mặt Dunning liệt kê một
danh sách tài trợ của những người yêu thơ mà tôi chẳng biết ở đâu ra. Tôi
chỉ được trao mỗi một nhiệm vụ là trao cái lọ thuốc phiện trong trường hợp
thật sự khẩn cấp. Đấy là sự gửi gắm thiêng liêng Ezra dành cho tôi và tôi
chỉ hi vọng mình sẽ hoàn thành nhiệm vụ và xác định thế nào là trường hợp
thật sự khẩn cấp. Và điều đó đã đến vào một sáng chủ nhật, khi bà gác cổng
nhà Ezra chạy đến ngoài sân xưởng cưa la vọng lên cửa sổ để mở phòng tôi
giữa lúc tôi đang nghiền ngẫm một mẫu cá cược đua ngựa. “Monsieur
Dunning est monté sur le toit et refuse catégoriquement de descendre.”

Dunning leo lên mái nhà và nhất định từ chối leo xuống, đây có vẻ đáng

mặt là một ca thực sự khẩn cấp, tôi tóm lấy cái lọ đựng thuốc phiện và đi
lên phố cùng bà gác cổng bé tí mà căng thẳng đang rất phấn khích với tình
huống này.

“Monsieur đã có cái cần có chưa?” bà hỏi tôi.

“Đương nhiên,” tôi nói. “Không có gì phức tạp lắm đâu.”

“Monsieur Pound đã tính hết mọi việc,” bà nói. “Ông ấy đúng là hiện

thân của lòng tốt.”

“Ông ấy rất tốt,” tôi nói. “Ngày nào tôi cũng nhớ đến ông ấy.”

“Cũng mong là Monsieur Dunning biết điều.”

“Tôi đã có thứ cần thiết đây,” tôi xác nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.