HỘI HÈ MIÊN MAN - Trang 98

năm sau, khi Evan Shipman giúp tôi dọn dẹp đồ đạc cá nhân để chuyển nhà,
đôi ủng vẫn còn đó nhưng chiếc lọ đã không cánh mà bay.

Tôi không hiểu vì sao Dunning ném chai sữa vào tôi trừ phi ông nhớ ra

chuyện của cái đêm khi tôi không đặt đầy đủ niềm tin vào cơn hấp hối lần
đầu của ông, hay vì trong thâm tâm ông đã ghét tính cách của tôi rồi. Nhưng
tôi nhớ Evan Shipman đã sướng thế nào khi nghe câu “Monsieur Dunning
est monté sur le toit et refuse catégoriquement de descendre.”
Anh nghĩ câu
ấy có gì đó mang tính biểu tượng. Tôi không biết. Có lẽ Dunning nhầm tôi
là đại diện của cái Ác hay cảnh sát. Tôi chỉ nhớ Ezra đã tốt hết mình với
Dunning như ông đã tốt với rất nhiều người khác và tôi luôn hi vọng
Dunning là một nhà thơ giỏi như Ezra vẫn tin. Là nhà thơ, ông đã ném rất
chính xác chai sữa vào tôi. Trong khi với Ezra, một nhà thơ vô cùng vĩ đại,
thì đấy là những ván tennis đẳng cấp. Còn Evan Shipman, thi sĩ tài hoa
chẳng bao giờ màng thơ mình có in hay không, lại thấy trong chuyện này có
điều bí ẩn.

“Đời chúng ta cần có nhiều điều bí ẩn đúng nghĩa hơn nữa, Hem ạ,” có

lần anh nói. “Những thứ khan hiếm nhất trong thời này là loại nhà văn thật
sự thiếu tham vọng và loại thơ thật sự hay chưa in. Tất nhiên, dinh dưỡng
cũng là một vấn đề.”

SCOTT FITZGERALD

Tài năng của ông tự nhiên như hoa văn bụi phấn trên cánh bướm.

Đã có lúc ông cũng như bướm, không biết lúc nào hoa phấn sẽ bay đi
hay tàn tạ. Sau này, ông ý thức hơn về đôi cánh bị tổn thương của mình
và cấu trúc của chúng. Ông biết suy nghĩ hơn, nhưng không bao giờ bay
được nữa vì niềm say mê bay lượn đã cạn, và ông chỉ còn biết nhớ về một
thưở khi mọi thứ đến cứ nhẹ nhàng như không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.