HỒI KÝ ALEX FERGUSON - Trang 120

Khi bạn còn trẻ, làm việc 14 giờ một ngày là cần thiết vì bạn phải tự gầy

dựng cho mình, và cách duy nhất để làm điều đó là làm việc chăm chỉ. Qua đó,
bạn lập ra nguyên tắc làm việc cho chính mình. Nếu bạn có gia đình, nguyên tắc
đó sẽ được truyền cho họ. Bố mẹ truyền thành quả lao động của họ cho tôi và sau
này tôi cũng làm thế với con cháu. Khi còn trẻ bạn có khả năng xây dựng sự ổn
định cho cuộc sống mai sau. Khi có tuổi, bạn phải quản lý năng lượng của mình.
Phải luôn chú ý đến sức khỏe, ăn uống đúng cách. Tôi chưa bao giờ là người ngủ
nhiều, nhưng có thể đảm bảo ngủ 5-6 giờ, đó là vừa đủ đối với tôi. Một số người
thức dậy và nằm nướng trên giường. Tôi không bao giờ làm thế, hễ mở mắt là tôi
sẵn sàng hoạt động và làm việc chứ không nằm ườn để thời gian trôi đi.

Bạn đã ngủ - đó là lý do tại sao bạn thức dậy. Tôi tỉnh giấc lúc 6g hay 6g15

sáng và có mặt ở sân tập lúc 7g. Tôi chỉ mất 15 phút để đến đó. Đó là thói quen
của tôi, và trình tự này không bao giờ thay đổi.

Tôi lớn lên thuộc thế hệ sinh ra trong chiến tranh. Chúng tôi được sinh ra,

sống an toàn, có thư viện, hồ bơi và bóng đá. Cha mẹ làm việc quần quật suốt
ngày, do đó hoặc là bà chăm lo cho bạn hoặc là bạn đủ tuổi để tự chăm sóc mình.
Mẹ tôi thường nói, “Đây là thịt băm, đó là khoai nghiền, con chỉ cần đặt lên bếp
lúc 4g30 chiều.” Mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn, chỉ việc nấu thôi. Bạn sẽ bật bếp
để mọi người có bữa ăn khi đi làm về. Cha tôi đi làm về vào khoảng 6g kém 15
và bàn ăn phải được dọn sẵn - đó là nhiệm vụ của tôi, cùng một số việc vặt khác
nữa. Xong công việc nhà sau đi học về rồi sau đó anh em tôi mới làm bài tập về
nhà, từ lúc 7g tối!

Đó là một chế độ đơn giản, của những người ra đời trong bối cảnh thiếu tiện

nghi hiện đại.

Bây giờ chúng ta có những con người yếu đuối hơn. Họ đã không bao giờ

đến nhà máy đóng tàu, không bao giờ đến hầm mỏ; ít người được thấy cảnh lao
động chân tay. Chúng ta có một thế hệ các người cha, kể cả các con tôi, hy sinh
cho con cái họ tốt hơn tôi đã làm với con mình.

Họ tham dự nhiều sự kiện gia đình hơn tôi, đi picnic với con cái. Trong đời

tôi chưa từng tổ chức một lần picnic. Tôi thường nói với các con, “Nào, đi chỗ
khác chơi đi con trai.” Có một sân trường cạnh nhà ở Aberdeen và lũ trẻ ra đó
chơi với chúng bạn hàng ngày. Cho đến tận năm 1980, chúng tôi mới có được
một máy quay video nhưng hình ảnh toàn là hạt, chất lượng tệ khủng khiếp. Xã
hội phát triển đã mang lại cho mọi người những tiện nghi như CD hay DVD, còn
các cháu tôi giờ đây có thể chọn và chơi đội bóng ưa thích của chúng trên máy vi
tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.