HỒI KÝ ALEX FERGUSON - Trang 147

Khi Blackburn bất ngờ giành được danh hiệu vô địch Premier League (mùa

giải 1994-1995), chúng tôi biết rằng vinh quang đó sẽ không kéo dài được bởi vì
họ không có lịch sử để duy trì một thành tựu vĩ đại như vậy. Danh hiệu vô địch
Premier League của Blackburn là một sự kiện tuyệt vời cho bóng đá nói chung và
Jack Walker nói riêng, đây là người đã mua về những cầu thủ giỏi cho câu lạc bộ,
đặc biệt là Alan Shearer. Đó là một khoảng thời gian phi thường của Blackburn.
Tuy nhiên, kinh nghiệm cho tôi biết rằng chỉ nên lo lắng về những đối thủ có
truyền thống là ứng viên của những danh hiệu lớn. Khi Arsenal và United cạnh
tranh quyết liệt trong một thời gian quá dài như vậy, người ta biết rằng các Pháo
thủ duy trì được như vậy là nhờ bề dày lịch sử và cá tính mạnh mẽ của mình.

Tại sân của Arsenal, trong năm cuối cùng tôi còn là huấn luyện viên trưởng

của United, tôi đã dùng một bữa trưa tại phòng họp và tự nói với bản thân, “Ở
đây đúng thật là đẳng cấp!” Ở Highbury tôi chăm chú nhìn bức tượng bán thân
của Herbert Chapman và nhận ra cảm giác về sự vững chãi và mục tiêu mà bức
tượng cẩm thạch đó mang lại hoàn toàn vượt qua bất kỳ cảm giác hoài cổ nào.
Những thành tựu luôn ở đó, từ thời Herbert Chapman và những năm 1930 kéo dài
suốt cho tới giờ.

Các phòng thay đồ của họ thật lộng lẫy. Những lợi ích của việc xây dựng

một sân vận động hoàn toàn mới thật to lớn, vì như thế bạn có nguyên một tờ
giấy trắng để mặc sức sáng tạo. Mọi chi tiết bạn thấy trong phòng thay đồ của
Arsenal tại đây thể hiện những tiêu chuẩn của Arsène: ông ta quan tâm đến mọi
yêu cầu của một đội bóng. Chính giữa căn phòng là một cái bàn mặt đá cẩm
thạch, nơi họ để thức ăn. Sau trận đấu, mọi người quây quần tại đây. Lại là một
sự thể hiện đẳng cấp khác! Đội ngũ nhân viên có khu vực riêng của họ.

Vì vậy chưa bao giờ tôi ngừng lo lắng về việc Arsenal sẽ mang thứ tiêu

chuẩn chất lượng cao đó vào cuộc chiến của chúng tôi. Lịch sử giúp chúng tôi
nhưng lịch sử cũng giúp họ, đồng thời họ có một huấn luyện viên phù hợp với đội
bóng của mình. Arsène là người thích hợp bởi vì bạn sẽ luôn cảm thấy rằng một
khi được trao cho cơ hội huấn luyện tại Anh, ông ta sẽ nắm lấy và không bao giờ
thay đổi. Trong suốt khoảng thời gian đó, đã có tin đồn Arsène sẽ đến Real
Madrid một ngày nào đó, nhưng tôi không bao giờ nghĩ Arsène sẽ rời khỏi
Arsenal. Tôi tự nói với mình, “Chúng ta sẽ phải chịu đựng điều đó. Ông ta sẽ ở
đây mãi mãi. Tốt hơn hết là mình nên làm quen với chuyện đó...”

Có những lúc không khí rất bực bội. Tuy Arsène sẽ chẳng bao giờ đến uống

một ly cùng tôi sau các trận đấu, nhưng viên trợ lý Pat Rice luôn luôn bước qua
cửa và làm một ly, cho đến khi xảy ra vụ pizza tại Old Trafford.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.